- Ngươi thật sự sẽ không đến tìm cô ấy nữa chứ?
Lời nói của Đáp Lãng Trường Hồng khiến Lý Nhàn ngừng bước chân lại.
Lý Nhàn đứng lại nhưng không quay đầu lại: - Ta không cho mình là chính nhân quân tử, hơn nữa đại đa số tình huống lúc nói chuyện cũng không giữ lời, cho nên ngươi không cần phải hỏi lại ta, cho dù ta trả lời ngươi khẳng định nói không chừng tương lai sẽ có lúc đổi ý. Cho nên ngươi có thể lựa chọn không tin sau đó ra tay giết ta.
Đáp Lãng Trường Hồng gật đầu: - Ta tin ngươi, cho nên lần sau ngươi lại xuất hiện trước mặt cô ấy nữa, ta sẽ giết ngươi.
Lý Nhàn cười cười: - Đợi lúc ta đến lần nữa, chưa chắc ngươi đã là đối thủ của ta đâu.
Đáp Lãng Trường Hồng khoanh tay ở bên hồ, nhìn Lý Nhàn, nói: - Gọi đồng bạn của ngươi quay về đi. Phía tây hồ Thanh Ngưu có một khu rừng, thứ ngươi cần được chôn ở dưới một gốc cây, trước hừng đông ngươi đến đó tìm kiếm, nếu không tìm thấy, hừng đông ta sẽ dẫn người tới đó.
Câu kết thúc của y là hai chữ: - Giết ngươi!
Lý Nhàn cười cười: - Đây được coi là gì? Giao dịch à? Không biết là ngươi bị lỗ à?
Không có tiếng đáp, bởi vì bóng người cao lớn khôi ngô kia đã quay người bỏ đi rồi.
Lý Nhàn cũng không hề trì hoãn, hóp lưng lại như mèo đi qua bui cỏ bên hồ, rất nhanh đã quay về bên sườn núi cao mà Đạt Khê Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-minh/3065897/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.