Edit + Beta: Méo
Những lời này giống như một viên đá ném vào giữa hồ nước trong, nháy mắt tạo thành một mảnh ồn ào, lúc này Lâm Phong mới nhìn thấy bên cạnh Bang Đức còn có một vài mảnh quần áo rách nát vụn vặt mang theo vết máu cùng với cái tên họ Trương chưa bị dã thú ăn sạch sẽ.
Lâm Phong theo bản năng nhìn về hướng Hạ Lan đang đứng, mà Hạ Lan lại canh đúng lúc này ngẩng đầu lên, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, trong lòng Lâm Phong run lên.
"Lâm Phong, Lâm Phong, em đã nói cái gì nào, đây chính là báo ứng." Liên Vũ ở bên cạnh Lâm Phong lôi kéo một chút, nhỏ giọng nói.
Lâm Phong thu hồi ánh mắt, trái tim trong lồng ngực đập bang bang, hắn không biết mình có đoán đúng hay không nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy Hạ Lan rất bình tĩnh. Hơn nữa hắn lại càng không dám nghĩ tới, Hạ Lan mới có bao nhiêu tuổi, đã dám giết người!
"Lâm Phong, làm thế nào bây giờ, có phải chúng ta nên kéo Bang Đức lên trước không?" Giờ khắc này San Sát thần tình bất an nhìn về phía Lâm Phong, hiện tại hiển nhiên là y đã coi Lâm Phong thành người đáng tin cậy nhất.
Lâm Phong lướt qua Bang Đức đang không ngừng kêu gào giống như phát điên, khó trách thần sắc của Bang Đức khác thường, đổi lại là người khác ngủ cùng thi thể cả đêm cũng sẽ bị dọa vỡ gan! "Tìm sợi dây thừng kéo y lên đi." Cho dù Lâm Phong có không muốn, thì trong thời điểm này, cũng vẫn phải kéo (con lợn béo) Bang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-lai-thu-the-chi-do-thach-su/1037033/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.