Edit + Beta: Méo
Từ ngày giải ra được khối phù dung chủng kia, tuy rằng hơi nhỏ, nhưng Lâm Phong vẫn muốn tự mình mài dũa một phen, bản thân hắn cũng là điêu khắc sư, tự nhiên là không có lý do gì đi kiếm người khác làm, huống chi ở nơi này, phí tổn tìm điêu khắc sư gia công ngọc thạch cũng tốn rất nhiều.
Liên Vũ nghe xong lời hắn nói đã có chút kinh ngạc: "Anh mua mấy cái đó làm gì?"
"Tập luyện, không chừng anh lại có thiên phú đó!" Giọng điệu Lâm Phong tùy ý, nhất thời khiến Liên Vũ cảm thấy bạn tốt của mình cũng thật sự có năng lực.
"Tới chợ lúc trước chúng ta đi là có, rất tiện, chỉ là khi dùng có tốt hay không thì không biết." Trước kia nó từng trộm nghe ngóng qua, nhưng cũng chỉ là nghe ngóng thôi, nếu điêu khắc sư dễ làm như vậy, không phải người người đều chạy theo như vịt rồi sao? Hiện giờ Lâm Phong lại có ý nghĩ này, nó cũng không ngại để hắn thử xem, chờ tới khi vấp phải trắc trở có lẽ sẽ thông suốt.
Lâm Phong vừa nghe thấy mấy lời này, lập tức theo nhịp nói: "Vậy trưa ăn bát mì, rồi đi mua."
Đến trưa Lâm Phong lĩnh ngân thú tệ liền dẫn theo Liên Vũ tới quán mì nhỏ. Liên Vũ nhìn hắn trả tiền, lại nhịn không được nói: "Hôm qua anh về, mỗ phụ có kiếm chuyện với anh không?"
"Nói anh vài câu." Lâm Phong cũng không giấu diếm, hiện tại hắn đã bày ra rất nhiều điểm không giống lúc trước với Liên Vũ, thêm điểm này nữa cũng không sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-lai-thu-the-chi-do-thach-su/1037029/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.