Edit + Beta: Méo
"Ngô." Lâm Phong giãy dụa mà mở mắt, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh u ám, trên người truyền đến đau nhức, khiến hắn không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ, nhưng không đợi cơn đau giảm bớt, lại nghe thấy một tiếng hét chói tai, "Ba, Lâm Phong tỉnh!"
Đột nhiên truyền tới tiếng hét chói tai dọa hắn nhảy dựng, tiếp đó lại nghe thấy một âm thanh đáp lại truyền tới từ nơi khác: "Kêu làm cái gì, gọi hồn sao, tỉnh rồi còn không nhanh chút hỏi đệ đệ của ngươi như thế nào, gọi ta có tác dụng gì!"
Thanh âm kia lộ ra ý ghét bỏ cùng khinh thị, Lâm Phong muốn làm rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại ngại ánh sáng không đủ, cộng thêm cả người đau nhức khiến hắn không thể tùy tiện cử động, nhất thời chỉ có thể duy trì một tư thế, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ hắn ngã xuống thang lầu đã khiến xương sống của hắn làm gãy rồi?
Nhưng những người này là ai vậy, tiếng thét chói tai vừa rồi quả thực là gọi tên hắn, không chờ hắn suy nghĩ cẩn thận, đại não đột nhiên đau đớn không thôi, chưa kịp hiểu rõ tình huống hiện tại đã ngất đi lần nữa.
Lâm Phong mở mắt ra lần thứ hai đã là sáng sớm ngày hôm sau, lúc này trước mắt rốt cuộc không còn là một mảnh hôn ám, nhưng cảnh tượng lọt vào trong tầm mắt lại vô cùng xa lạ.
Gian phòng rộng chưa tới 20 mét vuông bẩn loạn không chịu nổi, ngay cả cái chăn trên người cũng vừa bẩn vừa đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-lai-thu-the-chi-do-thach-su/1037020/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.