Lầu hai của Dương gia có hai thư phòng, họ không xâm phạm việc riêng của nhau, quan niệm văn hoá cũng không liên quan tới nhau.
Hứa Ái Nùng thu thập tài liệu tìm đến báo cáo công tác, Dương Kính Hiền ngược lại cũng hợp tác, bày ra tư thế ông chủ nghiêm túc nghe, nhạy bén chỉ ra chỗ chưa tốt.
Hai người đã lâu không có ở cùng một chỗ ăn ý trao đổi chuyện gì như thế này, Dương Kính Hiền không quan tâm đến quyền lực ở “Mộ Thượng”, cũng gánh tất công việc, hắn vô cùng bận bịu, những ngày cuối năm vì mọi báo cáo kế hoạch thậm chí phải tăng ca, hắn vội vàng cũng không quá rảnh mà quan tâm nhớ tới “đồ chơi” yêu thích kia.
Dương Kính Hiền chỉ vào một phần báo cáo có chỗ sơ suất, kêu Hứa Ái Nùng tới xem.
Hứa Ái Nùng lại gần, không phòng bị nên bị Dương Kính ôm vào lòng, sau đó rất tự nhiên quay đầu lại hôn môi, không khác gì chuyện ăn uống.
Vừa hôn xong, hai người dựa vào nhau im lặng không nói gì, trong lòng mỗi người đều đang nghĩ chuyện, đều không muốn dễ dàng phá vỡ yên tĩnh khó có được này.
Dương Kính Hiền nắm tay hắn vuốt giống như đang thưởng thức một khối mỹ ngọc, thỉnh thoảng hôn lên môi đối phương một cái.
Hứa Ái Nùng vĩnh viễn là kẻ trước tiên sát phong cảnh đang tốt đẹp kia, bỗng dưng nói một câu: ” ANGIE bảo tôi hỏi anh, vị trí ngôi sao mới hàng năm có phải anh để cho Vân Ẩn hay không.”
Dương Kính Hiền không nhịn được nhíu mày một cái:” Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-kinh-nhu-tan/82661/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.