1.
Đã một năm kể từ ngày tôi chia tay với Ngô Du.
Tôi luôn nhớ đến em.
Khi nghe một bản tình ca, tôi sẽ nhớ tới em, khi đi ngang qua quán bar, tôi sẽ nhớ đến em, thấy một bệnh nhân đau dạ dày cũng sẽ nhớ.
Dường như em đang ở khắp mọi nơi, càng nhớ lại càng dày vò.
Những tiếc nuối đó đều trở thành lời chỉ trích lúc nửa đêm, giống như một nhát dao cứa vào lòng tôi, khiến ban đêm tôi khó chìm vào giấc ngủ.
Sau đó, tôi học cách hút thuốc, trong nhà cũng chứa một thùng bia.
Tôi uống rượu với trăng, ánh trăng lặng lẽ cùng tôi nhớ nhung người con gái độc nhất vô nhị ấy.
Khi tôi đánh mất em, tôi càng ngày càng giống em.
Tôi thích thu mình trong bóng tối, nhìn ánh lửa của tàn thuốc, tựa như em vẫn còn bên cạnh tôi.
Làn khói lượn lờ ma mị cũng biến thành gương mặt em —
Khi thèm thuốc lá, em sẽ làm nũng với tôi, đôi mắt hạnh ngập nước của em nhìn tôi đầy mong đợi.
Em luôn nắm bắt được điểm yếu của tôi, và lần nào tôi cũng chỉ biết mỉm cười bất lực trả lại số thuốc lá đã tịch thu ấy.
Em hút rất nhiều loại thuốc, nhưng đa số là loại ngọt.
Giống như em, gây nghiện và ngọt ngào.
Tôi hối hận vì đã không để ý đến tên loại thuốc lá mà em hút.
Vì vậy lần đầu tiên đứng ở quầy thuốc lá trong siêu thị, tôi đã bị những hộp thuốc lá đa dạng làm cho bối rối, luống cuống giống như một đứa trẻ vị thành niên lén mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-kien-ex/931426/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.