Miệng lưỡi khô khốc theo sau thủ lĩnh kiểm tra các người dân cả một buổi trời, ngay cả ngụm nước cũng không có mà uống, Trần Bình ngồi xổm dưới một cây đại thụ nghỉ ngơi, thì bất ngờ có một giọt nước không biết từ đâu đến rơi xuống gáy của hắn.
Hắn còn tưởng rằng là chính mình chắc là vừa đói vừa khát, thầm chửi mình hoa mắt nhìn nhầm, dưới cây lớn như vậy thì giọt mưa ở đâu ra? Ngẩng đầu nhìn lên, mặt trời đã sớm không còn thấy đen, chỉ còn lại mấy tòa mây đen, bắt đầu nổi lên trận mưa phùn nghiêng nghiêng rơi xuống.
Liếc nhìn lão đại cạnh mình, câu chửi thề kia cũng ráng nuốt lại vào trong bụng.
Hôm nay là ngày đầu tiên hắn đảm nhiệm nhiệm vụ tuần tra này, thành ra chưa thạo việc không dám làm càn, đành không thể làm gì khác hơn là ở trong lòng thầm mắng vài tiếng cho hả giận.
Hắn đã sớm nghe nói việc tuần tra này khá là nhàn, mỗi ngày chỉ cần đi theo thủ lĩnh giả vờ giả vịt dò xét, sau đó qua loa báo cáo kết quả là được, đã vậy lương tháng còn nhiều hơn so với hắn khi còn làm nha dịch ở nha môn Kinh Triệu.
Mấy chuyện đường hoàng như thổ phỉ hay gặp cướp cũng chẳng tới phiên bọn họ, trong lúc làm việc nếu gặp đúng mấy ngày mưa còn thích hơn, chỉ cần tùy ý tìm một quán rượu nghỉ chân, dù cho lớn nhỏ gì cũng là chức quan trong tiều, những ông chủ trong quán đều là mấy kẻ thức thời tinh mắt nhìn thấy bọn họ sẽ hầu hạ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-khanh/871956/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.