Rốt cuộc một bàn đầy ắp đồ ăn ngon cũng tốn công vô ích, Quý Bồ không chờ được người, thế nhưng nhận được một bình thuốc.
Bình thuốc thoạt nhìn trông khá là bình thường, không nhìn ra được gì, trên thân bình dán một mẩu giấy nhỏ ghi "Có thể trị cô chẩm", từng nét theo đầu bút long tiêu sái uyển chuyển cực kỳ dứt khoát.
Quý Bồ cầm một viên thuốc lên mũi ngửi thử, hắn có thể phát hiện trong bên trong thành phần có chút thảo dược đông y trị an thần tĩnh khí.
"Hắn đưa đến sao?" Quý Bồ đưa tờ giấy cho Giang Diễn.
Giang Diễn hờ hững lướt mắt nhìn ra, không nhận ra được nét chữ: "Hắn không muốn gặp chúng ta, vậy mà có lòng đưa thuốc đến? E sợ là có trò bịp gì, vẫn là nên cẩn thận một chút."
Nhìn dáng vẻ cảnh giác của Giang Diễn, Quý Bồ trái lại vô cùng hứng thú: "Người này đúng là thú vị, nếu như hắn một lòng muốn đưa Bạch Bỉnh Thần vào chỗ chết, chỉ cần ngồi im không làm gì là được rồi, hà tất phải làm chi ba cái chuyện thừa thãi."
Hắn vuốt ve bình thuốc: "Lần này Bạch Bỉnh Thần có thể xem như là gặp đúng kình địch, ngay cả ta cũng không chế ra thuốc giải, hắn còn tự tiện đưa cho, không biết rốt cuộc hắn ta là người như thế nào."
Quý Bồ nghĩ, Mai Thiều không nói chẳng rằng, chỉ đưa bình thuốc giải tới, có lẽ chỉ là đơn thuần không muốn chạm mặt với mình. Hoặc người này có thân phận nào khác trên giang hồ, vì thế nên không muốn bại lộ.
Cả bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-khanh/871952/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.