Mặc dù biểu hiện của Thẩm Vân Thư vẫn bình tĩnh, nhưng cô không thể kiểm soát được khuôn mặt ửng hồng, cô lại cầm cốc trà lên.
Ông chủ quán trà mỉm cười đi tới, phía sau còn có vài người phục vụ, mang theo các loại đồ ăn vặt, trái cây và đồ ăn nhẹ để bày lên bàn của đám người Thẩm Vân Thư.
Một người trên bàn ngạc nhiên hỏi, “Chúng tôi không gọi những món này mà?”
Hứa Tuyết Như vừa nhìn thấy cảnh này liền hiểu ra, vỗ người đó một cái, chê cô ta không tinh ý, chúng ta không gọi thì chắc chắn là có người khác gọi rồi.
Ông chủ quán trà cười, “Là ông chủ Phùng mời, hy vọng mọi người xem kịch vui vẻ.”
Ông ta lại vẫy tay ra hiệu cho hai người phục vụ cuối cùng mang lò than đến, một cái đặt sau lưng Thẩm Vân Thư và Phương Thanh Huỳnh, cái còn lại đặt ở phía bên kia bàn, sau đó cung kính và khách khí nói với Thẩm Vân Thư, “Nếu cô còn cần gì thì cứ vẫy tay gọi tôi.”
Thẩm Vân Thư không ngờ ông ta lại chu đáo như vậy, hào phóng nói cảm ơn ông chủ quán trà, đối mặt với những lời trêu chọc của Hứa Tuyết Như và nhóm của chị ta, cô cũng mỉm cười dịu dàng và đối đáp một cách tự nhiên.
Phương Thanh Huỳnh nghiêng đầu sang, hất cằm chỉ vào mấy món trái cây và đồ ăn nhẹ bên cạnh họ, thì thầm, “Xem ông chủ Phùng nhà em chu đáo đến mức nào kìa, vừa biết giữ thể diện cho em, lại còn biết bảo người ta đặt những món em thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-khac-dong-nhat-nguu-giac-bao/4653708/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.