Thẩm Vân Thư bị anh vây dưới thân, trốn không thoát, chạy cũng không được, chiếc thắt lưng lạnh lẽo và cứng rắn chạm vào cổ tay cô, tim cô cũng run rẩy theo, cảm giác run rẩy lan dọc theo làn da, đầu ngón tay Thẩm Vân Thư siết chặt, cô nắm lấy thắt lưng, dồn sức giật mạnh.
Phùng Viễn Sơn dường như không ngờ cô lại bất ngờ phản kháng, lông mày anh hơi nhướng lên, anh thuận theo lực kéo của cô ngã xuống, Thẩm Vân Thư lật người ngồi lên ngang hông anh, ấn anh xuống giường, Phùng Viễn Sơn ngẩng đầu nhìn cô, trong đôi mắt đen láy ẩn chứa sự hứng thú mãnh liệt.
Thẩm Vân Thư không ngờ mình có thể dễ dàng khống chế anh như vậy, cô nổi hứng nhất thời, hoàn toàn không nghĩ ra bước tiếp theo phải làm gì.
Ánh mắt của Phùng Viễn Sơn không hề thay đổi, chuyển đến chiếc thắt lưng đang nằm giữa hai người, Thẩm Vân Thư bị ánh mắt anh cuốn theo, nghĩ rằng anh sắp làm gì đó, liền ra tay trước, cô giật lấy chiếc thắt lưng từ tay anh, nắm lấy cánh tay anh, dùng thắt lưng quấn hai cổ tay anh lại một cách lộn xộn, rồi kéo cánh tay anh đặt qua đầu, quấn một vòng thắt lưng quanh đầu giường, rồi khóa lại.
Cô dùng sức quá gấp, lồng ngực phập phồng không ngừng, cô cúi người nhìn xuống anh, trong mắt ánh lên ý cười, cô muốn xem bây giờ anh sẽ tra hỏi cô bằng cách nào.
Tay Phùng Viễn Sơn bị trói vào giường, trở thành con cá nằm trên thớt mặc người xẻ thịt, nhưng ngược lại anh lại rất điềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-khac-dong-nhat-nguu-giac-bao/4653679/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.