Nhưng Trần Mỹ Na đợi mãi cũng không thấy mọi người ngạc nhiên và hỏi han, ngay cả bà vợ Quốc Cường cũng không tiếp lời chị ta, nhìn chị ta với ánh mắt một lời khó nói hết.
Trần Mỹ Na không biết rằng, Thẩm Vân Thư sáng sớm đã gõ cửa từng nhà trong hẻm, nói rằng tối qua sân nhà cô bị cạy khóa, nhắc nhở mọi người buổi tối sau này cảnh giác hơn, khu này của họ có thể bị trộm nhắm đến, cô cũng tiện thể nói qua về hình dáng đại khái của tên trộm đó.
Nhiều năm hàng xóm láng giềng ở với nhau, ai là người như thế nào trong lòng mỗi người đều có một cuốn sổ, mọi người vừa nghe Thẩm Vân Thư nói, đại khái đã hiểu ra, chuyện như vậy chỉ có Trương Minh Đạt mới có thể làm ra mà thôi.
Phương Thanh Huỳnh cười khẩy, “Đây đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, vốn dĩ chúng tôi còn không tìm được thủ phạm chính, giờ thì tự mình đưa mình đến cửa rồi.”
Trần Mỹ Na có chút hoảng loạn, cằm nhướng cao hơn, “Cô có ý gì?”
Phương Thanh Huỳnh nói, “Tối qua bà cụ nhà họ Cố làm thịt bò kho, bảo Phùng Viễn Sơn mang đến cho Vân Thư và Tiểu Tri Ngôn một ít, kết quả là đụng phải có người đang cạy khóa cổng sân nhà Vân Thư. Người đó lùn như cọc gỗ, gầy như con khỉ, giữa đầu còn hói bóng loáng, tôi cứ nói người này nghe như đã từng gặp ở đâu rồi, hóa ra là Trương Minh Đạt nhà cô đấy.”
Trần Mỹ Na cũng cười khẩy, nói với những người khác, “Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-khac-dong-nhat-nguu-giac-bao/4653577/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.