Tình cờ gặp lại nhau trong một buổi tụ họp, anh dùng hai chữ tổng kết quan hệ giữa chúng tôi với người khác: bạn giường.
Ngày đó tôi vội vàng rời đi, anh thì thờ ơ lạnh nhạt. Chia tay bốn năm, chàng trai từng cùng tôi ngắm biển ngày nào giờ đã trở thành một doanh nhân mới nổi chói lọi ở thành phố này.
Mà tôi còn nhớ rõ, khi đó anh nhẹ nhàng ghé vào tai tôi nói:
"Kiều Vi, em đi đâu, anh sẽ đi theo đó."
1.
Hai tháng sau khi chuyển đến Nghê Thành, tôi nhận được lời mời kết bạn đầu tiên ngoài công việc.
Đây là một trong những khách hàng của tôi tên là Thời Hạ, một thiên kim tiểu thư giàu có đã hào phóng vung tiền mua ba bức tranh của tôi trong một lần đến phòng trưng bày và trở thành người bạn đầu tiên của tôi ở thành phố ven biển xa lạ này.
Những vị khách yêu thích nghệ thuật hầu hết đều rất cá tính, Thời Hạ nói rằng cô ấy sẽ mời tôi đi uống trà chiều, nhưng địa điểm mà cô ấy chọn lại không phải là những quán cà phê nổi tiếng có tầm nhìn ra biển tuyệt đẹp, ngược lại, quán cà phê này nằm khuất trong một con ngõ nhỏ sâu ngoằn ngoèo rất khó tìm.
"Cậu cứ đi theo địa chỉ mà mình gửi nhé, cẩn thận đừng rẽ nhầm. Nếu thấy hoa hồng thì cứ đi tiếp theo hướng đó nhé."
Khi Thời Hạ gửi tin nhắn thoại qua, thì tôi đã vòng đi vòng lại trong cái ngõ này đến lần thứ ba rồi.
Con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-hoa-nam-ay/2887101/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.