Sau khi vẽ xong hai quả táo và một cái bình, "sứ giả" liền quay gót rời đi. Anh vừa đi khỏi, đằng sau liền lao xao tiếng các cô gái bàn tán.
"Câu cho rằng anh ấy có bạn gái không?"
"Phải có chứ, với gương mặt này mà..."
"Đại học S có nhiều trai đẹp không? Hay là em không thi vào Học viện Mỹ thuật nữa vậy."
"Mỗi lần thằng nhóc này ghé lại đây, nó đều phải cướp đi linh hồn của vài cô gái." Lão Lương vừa thay bức tranh vừa phàn nàn.
"Sư phụ, ngày mai hay là để em ngồi cạnh đại thần đi?" Một nữ sinh cười nói.
"Ha ha, em trước tiên tìm hiểu ánh sáng cùng đổ bóng có quan hệ gì đi, nghiên cứu xong lại nói tiếp."
Khi tôi trở lại ngõ Tam Khâu, trên trời đã treo vài vì sao. Tôi đạp đèn đường, từng bước từng bước về nhà, không ngờ lại gặp Thời Thịnh, anh ấy ngồi xổm bên đường cho mèo ăn, ngẩng đầu nhìn thấy tôi, rất tự nhiên chào hỏi.
"Mới ngày đầu đã về trễ như vậy sao?"
"À, em mới chuyển qua thi mỹ thuật, phải đuổi kịp." Tôi đáp, "Anh có nuôi mèo sao?"
Anh lắc đầu, "Không sao, chúng nó tự ăn mà." Anh lại gắp một miếng cá khô, hỏi tôi: "Có muốn ăn không?"
Tôi muốn từ chối, nhưng lời vừa nói ra đã trở thành: "Cảm ơn, em không ăn."
Thời Thịnh cười phá lên, chàng thiếu niên này thoạt nhìn trên mặt không có biểu cảm gì, nhìn có chút cô đơn, nụ cười giống băng mỏng như có như không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-hoa-nam-ay/2887091/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.