22.
"Người mà chúng tôi sắp giới thiệu hôm nay là họa sĩ Kiều Việt Ninh, một họa sĩ người Trung Quốc đã sống ở Paris nhiều năm. Đây là người đã thành công với biệt danh
[Người theo đuổi giấc mơ]"
"Vi Vi, anh đi đây."
Thời Thịnh thay quần áo ra khỏi phòng, đi ngang qua phòng khách, anh ngó qua chương trình TV.
"Dạo này em có vẻ rất chú ý đến người này nhỉ?"
"À, cô ấy là... một họa sĩ nổi tiếng gần đây." Tôi nép mình vào chiếc ghế sofa và nói qua lọa.
Thời Thịnh cũng không để ý nhiều, trước khi ra ngoài anh còn xoa đầu tôi: "Buổi tối anh có tiệc xã giao, sẽ về muộn một chút. Nếu em buồn ngủ thì cứ đi ngủ trước nhé, đừng đợi anh."
"Vâng"
Chương trình đã quay cách đây một năm tiếp tục được phát trên màn hình TV, lúc này máy quay tập trung vào cuộc phỏng vấn một nghệ sĩ trong một cuộc triển lãm nghệ thuật nào đó.
"Trên con đường nghệ thuật, cô đã trải qua nhiều giai đoạn khó khăn. Xin hỏi điều gì đã giúp cô vượt qua những giai đoạn đó?"
Kiều Việt Ninh xuất hiện ở giữa màn hình.
"Trước đây là quá cố chấp theo đuổi lý tưởng, nếu không có anh trai tôi, tôi đã không thể đứng đây ngày hôm nay."
Kiều Việt Ninh thuê một xưởng vẽ trong thành phố này trong một thời gian ngắn, sau khi quen thuộc, thỉnh thoảng tôi sẽ mang dụng cụ vẽ của mình đến đó để giết thời gian.
Cô ấy thường nói rằng nếu ba tôi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-hoa-nam-ay/2887059/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.