“Đại nhân có ở trong phòng không?”
Là tướng quân? Hắn lúc này tới làm gì? Chẳng lẽ là về chiến sự? Gia Cát Dật không nghĩ nhiều liền đi qua mở cửa, thi lễ nói: “Tướng quân mời vào.”
Châu Thúc Hưng vẻ mặt tươi cười bước vào ngưỡng cửa, Gia Cát Dật mời hắn ngồi, sau đó vui vẻ nói: “Tả tướng, cơ hội của chúng ta tới rồi!”
Gia Cát Dật đạm cười nâng lên một đôi mắt sắc bén nói: “Tướng quân có đối sách?”
“Ha ha, Tả tướng có biết mười ba ngày sau là ngày hội gì không?” Hắn vuốt chòm râu ý cười nói.
Gia Cát Dật đảo mắt nghĩ: “Tết Trung Nguyên.”
“Không sai, chính là Tết Trung Nguyên, lời đồn Ngô quốc Tam vương gia thích xem vu diễn, mà ngày ấy đúng lúc cũng an bài một gánh hát đi yến hội biểu diễn, bởi vậy, có phải cơ hội của chúng ta tới rồi đúng không.” Một bộ chí tại bất đắc* nhìn Gia Cát Dật
*志在必得 chí tại tất đắc: khát vọng nhất định phải làm được việc mình muốn làm; ám chỉ một người nào đó đã nắm chắc chiến thắng trong tay.
“Ý tứ tướng quân ….”
“Không sai, treo đầu dê bán thịt chó!”
“Tướng quân có thể quen biết với người trong gánh hất?” Kế sách này cũng thu hút hứng thú Gia Cát Dật.
Châu Thúc Hưng đắc ý gật đầu: “Đầu chỉ quen thuộc, bầu gánh kia chính là thuộc hại trước kia của ta, chỉ là mấy năm trước vì tuổi tác đã cao liền tự động xin từ chức, không nghĩ tới khi tương ngộ lại, hắn đã thành bầu gánh hát, hôm nay đại địch ngay đầu, đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-gia-muon-xoat-ton-tai-cam/937414/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.