Bên trong hộp gỗ nằm an tĩnh một cây quạt xếp, y vốn không mang ý định xem tỉ mỉ, nhất thời hứng thú, không vì cái gì khác, chỉ là tò mò trên mặt quạt sẽ là hoa văn gì.
Từng nghĩ sẽ là hoa hoa cỏ cỏ không thể chịu được, cũng từng nghĩ tới là mấy câu thơ từ hay của Hành Cố Lộ tài hoa, nhưng lúc y chậm rãi mở ra, lại như thế nào cũng không nghĩ tới, trên mặt quạt trắng nõn, chỉ vẽ hai thiếu niên cưỡi ngựa.
Một trước một sau, bạch y bay bay, ngoảnh đầu nhìn nhau rực rỡ …..
Nam Phác Nguyệt chỉ nhìn thoáng qua, liền cảm giác không thú vị, vừa định gọi gã sai vặt cầm ném đi, nhưng động tác trên tay dừng lại, suy nghĩ một chút, vẫn là bỏ đi, vì thế tùy ý cất đi.
Gai Cát Dật hai mươi tuổi, Nam Phác Nguyệt mười chín tuổi.
Thanh danh nổi lên trong mấy năm qua, không phải nhờ ô dù, mà do bản thân Gia Cát Dật năng ngôn thiện biện*, hơn nữa chủ trương chính trị sâu đến giành được ý vua, rốt cuộc không phụ kỳ vọng của phụ thân, nhất cử thăng làm Tể tướng.
*能言善辩 năng ngôn thiện biện: giỏi ăn nói.
Không đến một năm, thực quyền khuynh triều dã, những năm qua từng bước tích lũy vây cánh, sản nghiệp, tài phú …., càng thêm từ từ lớn mạnh, thật có thể nói thanh danh đại chấn, quang tiên diệu tổ, đẳng đắc phong thuận thủy*, không trở ngại, không khỏi khiến nhân tâm sinh hâm mộ.
等得风顺水 đẳng đắc phong thuận thủy theo ngộ hiểu đợi được gió xuôi dòng ý chỉ mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-gia-muon-xoat-ton-tai-cam/937394/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.