Thính Tuyết Điện là tẩm điện Nam Phác Nguyệt, kế bên Thanh Kính Điện của Uyển Phi.
Tối nay, hai thân ảnh nho nhỏ một trước một sau đi trên hành lang dài dẫn đến Thính Tuyết Điện, người trước: Tướng mạo đáng yêu lại nghiêm túc; người sau: Tướng mạo tuấn tiếu hoạt bát. Phía sau hai thân ảnh nho nhỏ, cách xa hai bước, vài vị cung nữ cầm đèn cúi đầu theo sau.
Ngọn đèn leo lắt, hành lang dài một màu sắc cổ an tĩnh.
Đi đến cửa trước Thính Tuyết Điện, Nam Phác Nguyệt đột nhiên dừng bước chân, người nào đó ở phía sau vội vàng dừng lại, may mắn hắn đủ nhanh, thiếu chút nữa thì đụng phải phía trước.
“Tới rồi?” Gia Cát Dật ngẩng đầu nhìn hoành phi trên cổng.
Nam Phác Nguyệt thanh âm non nớt thản nhiên mở miệng nói: “Bổn hoàng tử muốn đi tắm, ngươi tạm thời ở đây chờ một chút.”
Nói xong không chờ Gia Cát Dật nói chuyện liền khởi hành đi đến hướng phòng tắm.
“Ai, chờ ta một chút.” Gia Cát Dật còn chưa phản ứng lại, liền đuổi theo phía trước.
“Không được đi theo.” Người trước mắt đứng yên, nhàn nhạt mở miệng, lại không có quay đầu nhìn hắn.
“Ta, ta không muốn ở bên ngoài.” Hắn phồng quai hàm nổi giận nói.
Gia Cát Dật vốn ôm thái độ thử chút thôi, không nghĩ đến Nam Phác Nguyệt lập tức nói: “Vậy được, ngươi vào trong nội điện chờ ta, nhưng…….” Quay người, mặt “lộ” cảnh cáo đối với người nào đó “không cho phép chạm vào đồ vật của ta.”
Gia Cát Dật suy nghĩ một lát, cười gật đầu như giã tỏi.
Nam Phác Nguyệt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-gia-muon-xoat-ton-tai-cam/937390/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.