🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chủ nhật, Thiên Phong vẫn phải đi làm ở công ty còn cô thì xin anh vềnhà với bố mẹ .Cũng lâu rồi cô chưa về nhà, tâm trạng hôm nay thật sựrất háo hức. Trên đường ,cô luôn tưởng tượng khi về nhà sẽ được nhìnthấy nụ cười hạnh phúc của mẹ và cái ôm thật chặt của bố . Rồi những lời nói phát ''sến'' của bố mẹ dành cho cô. Trèo tường, mở cửa. Cái gì?Cửa khóa, vậy là không ai ở nhà sao? Chị Hương đi đâu rồi ? Muốn gây bất ngờ mà với hoàn cảnh phải gọi cửa như này thật rất ức chế. Nhưng thậtmay mắn là chị Hương đã có nhà ,khi vừa nhìn thấy chị đi từ vườn vào, cô nhảy chồm ra chỗ chị nắm tay nắm chân cứ như cả chục năm rồi không gặp. Chị phì cười xoa đầu cô : _ Nhóc này về bao giờ? Sao không gọi chị ra đón. ? Chị nhớ cưng lắm nha , đi mà cũng chả thèm gọi điện về cho chị .

_ Em muốn tạo bất ngờ cho mọi người thôi.Mà bố mẹ em đi đâu rồi? Sao lại khóa cửa ?

_ Mẹ em bảo khóa vào cho yên tĩnh để xem phim với bố em.

_ Thật là ..... già rồi mà còn....

Chưa kịp nói hết câu thì cánh cửa mở ra, bố nhìn cô ra vẻ rất ngạcnhiên , cười rồi ôm chầm lấy cô . Cô cũng không để ý cái nụ cười gượnggạo trên môi ông . Cũng không để ý mắt ông bị thâm quầng lên vì suy nghĩ và nhiều hôm thức trắng.

Hai bố con nói chuyện rất lâu sau cô mới nhớ thiếu thiếu gì đó .:

_

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-em-so-anh-chac-yeu-thi-yeu/132758/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tưởng Em Sợ Anh Chắc... Yêu Thì Yêu
Chương 8: Tổn thương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.