Chuyển ngữ: Mic
Nữ vương bệ hạ nhiều lần muốn vào phòng Văn Tố thăm hỏi nhưng đều bị Đông Đức Trác Y cản lại, cuối cùng đành phải bất đắc dĩ hồi cung, viết thư cho hoàng đế.
Đương nhiên là âm thầm.
Lương quốc dạo này cũng rất nhiều việc, thế gia Giang Nam cần được bình định, Triệu vương, Thục vương chiêu hàng đều cần có bố trí khác, nhất thời Tiêu Tranh bận đến sứt đầu mẻ trán.
Lúc hoàng đế nhận được thư thì cứ liên tục đi tới đi lui trong tẩm cung, mãi đến khi Phúc Quý không chịu được nữa lên tiếng nhắc nhở, hắn mới lo lắng lẩm bẩm tự hỏi một câu: “Rốt cuộc liệu có nên nói với hoàng thúc không đây?”
Thế nhưng còn chưa nghĩ ra đáp án, Tiêu Tranh đã bước vào trong điện, lên tiếng hỏi: “Bệ hạ, có phải thư từ Thanh Hải quốc đến rồi?”
Hoàng đế trợn tròn mắt: “Hoàng thúc người…………” biết rồi ư?
Tiêu Tranh bặm môi không nói, hắn đương nhiên biết, Văn Tố đi xa vạn lý, hắn không cách nào ở cạnh, nhưng đương nhiên cũng sẽ không đến mức không có tai mắt của mình.
Vốn hắn còn ôm một tia hi vọng, hi vọng có thể có được đáp án phủ định từ chỗ hoàng đế, như thế chí ít sẽ chứng minh bệnh dịch không nghiêm trọng, Văn Tố chắc chắn cũng sẽ không sao, nhưng hiện giờ…….
Hắn đứng yên trong chốc lát rồi liền xoay người rời đi, nhưng bị hoàng đế sau lưng gọi lại.
“Hoàng thúc……….” Hắn thở dài: “Người muốn đi thì cứ đi đi.”
Tiêu Tranh dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-du-nu-quan/1876732/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.