Thế giới biến mất, Ninh Khuyết tỉnh lại.
Hắn nhìn thi thể con kiến cùng đống băng vỡ vụn ra từ lá xanh kế bênmình, thất thần một lát rồi gian nan bò lên. Hắn không biết bản thân hôn mê bao lâu, có lẽ rất dài, có lẽ rất ngắn, nhưng hắn biết nằm ngay giữa ngã tư đường là một việc hết sức nguy hiểm, xa xa mơ hồ nghe thấy tiếng trúc tiếng địch cùng tiếng vó ngựa, hắn hung hăng cắn môi dưới mạnh mẽxốc dậy tinh thần, chống thân hình tàn tạ mỏi mệt chạy vào một ngõ nhỏbên hông.
Máu lưu lại trên mặt đường đã biến mất vô tung, sạch sẽ giống như đượcnước mưa tẩy mười lần rồi lại được ngày xuân ấm áp hong khô vậy, hắncũng không nhận ra vết máu trên người mình đã biến đi nơi nào, sạch sẽnhư là mới vừa tắm thùng gỗ nửa đêm trong Hồng Tụ Chiêu.
Trước khi hôn mê rốt cuộc đã xảy ra cái gì, hắn bây giờ chỉ có một ítấn tượng mơ hồ, ngay cả cuộc đấu pháp thần kỳ giữa bức tranh Chu Tướcphía cuối phố dài và chiếc ô đen lớn sau lưng cũng không nhớ nổi.
Đi vào ngõ hẻm, hắn nhanh chóng cởi chiếc áo ngoài lủng đầy lỗ kiếmtrên người kia ra, lúc này mới chú ý tới trên áo thế mà không có lấy một vết máu, nao nao, gian nan cúi đầu nhìn thân thể của mình, xác nhậnthật sự không còn vết máu, trong lòng không khỏi sinh ra nghi hoặc cựckỳ mãnh liệt. Chỉ là lúc này tình thế khẩn cấp, quan phủ đã bị kinhđộng, hắn không thể dừng lại suy xét, trực tiếp kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-da/2031208/quyen-1-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.