Ninh Khuyết dùng ngón tay giữ hai góc trang giấy duỗi ra cửa sổ, gió xuânnắng ấm bên ngoài nhanh chóng hong khô nét mực, xác nhận không còn vấnđề gì, hắn cực kỳ cẩn thận gấp trang giấy lại, sau đó kẹp vào trongsách, vẫn là vị trí lúc trước.
Hắn đứng dậy, đặt sách vào chỗ cũ bên trong giá sách, xong rồi đến bêncửa sổ phía đông, kính cẩn lạy dài hành lễ với nữ giáo viên, nữ giáoviên hơi cúi đầu đáp lễ.
Tiếp theo hắn hẳn là nên trực tiếp xuống lầu, nhưng trong quá trìnhthẳng thân, hắn đột nhiên khẽ động, nghĩ vị nữ giáo viên này ở đây mấynăm, nghĩ đến cũng là nhân vật giỏi giang trong thư viện, hơn nữa nhìntính tình nàng điềm tĩnh hiền lành, nếu ngay cả vị để lại thư kia đềunguyện ý chỉ điểm, nói không chừng nàng cũng nguyện ý trợ giúp bản thân?
Làm một gã thiếu niên cùng khổ, thân gia có hơn hai ngàn lượng, ăn bữađiểm tâm còn phải tính toán tỉ mỉ theo quán tính, Ninh Khuyết nghĩ tớinghĩ lui, vẫn cảm thấy không thể buông tha cơ hội này, thoáng tạm ngừngmột lát, cực kỳ kính cẩn mở miệng nói: "Tiên sinh, học sinh mới vừa rồiđọc sách đã cường ngạnh quên đi hình dạng chữ, tựa hồ có chút tác dụng,không biết biện pháp này có thể dùng được không?"
Nữ giáo viên lẳng lặng nhìn hắn, qua thật lâu sau mới mỉm cười nói: "Ytheo quy củ của thư viện, dù là học sinh thuật khoa, trước khi vào tầngthứ hai, cũng chỉ có thể bằng ngộ tính bản thân đến đọc hết sách nơinày, nhưng ngươi vốn không có tiềm chất tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-da/2031189/quyen-1-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.