Đúng lúc này, mắt bà hơi sáng lên, hàng lông mày đau cau lại chợt giãnra, bình tĩnh nhìn về phía đầu cầu thang, nhưng không ngờ người xuấthiện ở đầu cầu thang lại không phải tên học trò kia mà là một học tròtrẻ tuổi mặt mày nhớn nhác khác.
Chử Do Hiền cực kì căng thẳng đi lên lầu. Hắn từng ngất trên lầu mộtlần, đã nghe nói vô số kinh nghiệm đau đớn của các bạn học cùng trường,cũng biết ngay cả nhân vật như Tạ Thừa Vận cũng đọc đến đêm rồi hộc máu, đủ loại tin đồn khiến trong lòng hắn bây giờ, sách trên lầu cũng đángsợ như ma quỷ dưới âm phủ, làm hắn hết sức hoang mang.
Đi tới bên cửa sổ phía đông, hắn rụt rè thi lễ thật sâu, kính cẩn nói một câu với nữ giáo viên.
Nữ giáo viên hơi nhíu mày nhìn hắn, bình tĩnh mỉm cười nói: "Thì ra làbị ốm... Vậy mà còn nghĩ đến việc báo với ta. Đứa nhỏ này đúng là ngoanngoãn lễ phép. Ngươi chuyển lời giúp ta, bảo nó cứ yên tâm dưỡng bệnh".
Tam công tử Tạ Thừa Vận, Nam Tấn đã từ bỏ khổ tu lên lầu đọc sách, giờđây tên kia lại nghỉ ốm, thế là tầng hai yên tĩnh trở nên ngày càng yêntĩnh, liên tục mấy ngày đều không có ai đi lên. Nữ giáo viên sớm đã quen với sự yên tĩnh này, bà cúi đầu tô lại những nét chữ của mình, gió xuân thổi từ cửa sổ phía đông sang cửa sổ phía tây, hoa lá bên ngoài vẫnkhông ngừng lay động.
Nhưng có người không hề biết gã kia đã xin nghỉ ốm.
Đêm khuya,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-da/2031186/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.