Tiếng khóc nghẹn ngào...
Phí Độc Hành luýnh quýnh :
- Phu nhân, đừng...
Cửu phu nhân tức tưởi :
- Anh...
Phí Độc Hành rúng động, tiếng anh thốt ra từ cửa miệng của nàng làm cho hắn bàng hoàng...
Cửu phu nhân lay vai hắn :
- Anh có biết không? Lòng tôi như bị vò xé, biết không anh? Bắt đầu từ giờ phút đó, tôi đã như cái xác không hồn.
Phí Độc Hành đã bắt đầu ý thức được vấn đề trước mắt, hắn hơi lo lắng :
- Cửu phu nhân...
Cửu phu nhân dúi mặt vào ngực hắn, lắc đầu :
- Đừng gọi là Cửu phu nhân, hãy gọi là...
Phí Độc Hành buộc miệng tiếp theo :
- Tú Cô!
Cửu phu nhân nhích lên cho mặt nàng gần mũi hắn :
- Cứ coi tôi là Tú Cô đi, bây giờ chính là lúc tôi cần đến sự chiếu cố của anh...
Phí Độc Hành gọi nhỏ :
- Tú Cô, tại sao đến bây giờ nàng vẫn không chịu nhận, có phải nàng không lượng giải cho tôi...
Cửu phu nhân lắc đầu, nước mắt nàng đẫm trên má hắn.
Phí Độc Hành phát run khan, hắn đẩy nhẹ nàng ra :
- Tú Cô, làm sao... đừng...
Cửu phu nhân lại dúi mặt trở vào lòng hắn, giọng nàng cũng run run :
- Sao lại không được? Tôi đã không tiếc gì tấm thân này để giao cho lão Hòa Khôn thì tại làm sao tôi lại ngăn chận đối với người mà tôi đã gởi trọn thuở ban đầu!
Phí Độc Hành cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cuop-lieu-dong/2182283/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.