Phí Độc Hành đến Thập Sát Hải đã ba ngày.
Cả ba ngày qua, không giờ nào không có mặt Tuệ Hương, chỉ có nàng là người duy nhứt tiếp xúc với hắn.
Bộ mặt xinh xinh láu lỉnh, giọng nói tiếng cười đượm vẻ ngây thơ mà cũng đầy dẫy khôn ngoan của nàng đã trở thành quen thuộc. Tuy chỉ ba ngày nhưng vì không còn ai khác nữa và sự gần gủi đã biến hai người thân thiết với nhau.
Đỗ Nghị không thấy tăm hơi gì cả.
Phí Độc Hành giữ chặt sự im lặng, hắn có đầy đủ nhẫn nại, hắn biết không bao giờ người của Hòa Khôn lại để cho hắn an nhiên hưởng thụ mà không đem lại cho họ một món lợi nào.
Họ là hạng người xài tiền như nước, nhưng hắn biết tuyệt đối không bao giờ họ chịu lỗ vốn không công.
Hắn ngồi yên dưới ngọn đèn tại thơ phòng, hắn không có ý chờ đợi vì hắn biết chắc khi chuyện đến là phải đến.
Hai đêm rồi, Tuệ Hương có mặt đến khuya, nhưng đêm nay lại khác.
Sau bữa cơm là nàng bặt hẳn ở bên ngoài.
Cũng có thể nàng đang bận việc ở ngoài bếp, cũng có thể nàng đang bận một chuyện gì đó bên ngoài, hắn không có ý đợi nàng.
Người con gái đó tuy có điểm đặc biệt, nhưng hắn thấy không quan trọng.
Hắn biết cô gái này nhứt định cũng phải có việc riêng không chắc chỉ lo mỗi một chuyện cắm đầu trong nhà bếp...
* * * * *
Tuệ Hương quả thật không có trong nhà bếp.
Nàng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cuop-lieu-dong/2182270/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.