Đỗ Nghị quả là con người thủ tín.
Vừa tảng sáng hắn đã gõ cửa Phí Độc Hành.
Khoát vội chiếc áo ngoài vào, Phí Độc Hành vừa ngáp vừa cười :
- Đỗ huynh, anh tốt với tôi quá!
Đỗ Nghị cười ha hả :
- Cũng cần phải tùy người mới được chớ, nếu là hạng lôi thôi bậy bạ thì đệ cũng không thể tốt được đâu.
Phí Độc Hành gật gật :
- Nhưng vừa tảng sáng...
Đỗ Nghị chận ngang :
- Đệ đã nói trước rồi mà, nhứt định sáng nay là đến viếng Phí huynh.
Phí Độc Hành kéo ghế mời ngồi và nói :
- Đệ muốn nói chuyện hồi tối, nếu không nhờ Đỗ huynh chiếu cố thì đệ đã bị lôi thôi.
Đỗ Nghị ngạc nhiên :
- Tối hồi hôm? Chuyện chi? Coi, sao Phí huynh lai nói như thế? Đã bảo là “thổ địa” thì đệ phải lo cho Phí huynh yên nghỉ cho thong thả chớ, đâu có chi, chuyện mướn khách sạn là chuyện nhỏ mà!
Phí Độc Hành nhìn hắn thật nhanh :
- Đỗ huynh, không phải chuyện đó, đệ muốn nói đến việc Đỗ huynh chiếu cố ngoài đường...
Đỗ Nghị cười :
- Ạ... cũng đâu có chi, Phí huynh đến đây chỗ lạ, người lạ, đệ sợ có chuyện không hay, mà cũng quả đúng như dự liệu.
Phí Độc Hành cũng cười :
- Hay quá, một công hai ba việc, đã giúp đỡ được tại hạ mà còn kiểm soát được nhứt cử nhứt động của tại hạ, nếu không phải là Đỗ huynh thì chắc không có người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cuop-lieu-dong/2182263/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.