Từ vùng quan ngoại đến Trương Gia Khẩu thẳng tới Kinh sư phải qua thành Thừa Đức.
Không những đó là một cái “trục” giao thương quan trọng, mà khoảng cách của lộ trình, Thừa Đức nghiễm nhiên là một chỗ nghỉ trưa, chỗ trao đổi hàng hóa cực kỳ thiết yếu.
Là một cái “trạm” lớn, tự nhiên là rất phồn thịnh, thêm vào đó, trong thành còn có “Hành Cung”, vì thế Thừa Đức càng náo nhiệt hơn lên.
Bất cứ một địa phương nào, không có sự làm ăn phồn thịnh là không có sự náo nhiệt, sơ nghiệp làm ăn có phồn thịnh hay không, dễ thấy hơn hết là nhìn vào trà quán, tửu lâu.
Phía bắc thành có một tửu lâu.
Mặt ngoài, bên dưới hơn hai mươi bàn, chưa kể bên trong là lầu thượng.
Bên trong, quán rượu lại chia ra từng phòng trang nhã.
Tửu lâu, nhưng không phải là nơi khách chỉ vào ăn uống cho no say rồi trả tiền là hết, quán rượu này còn là chỗ giải trí cho đủ hạng người.
Sát về phía ngoài đường, bàn nào cũng để sẵn một hoặc nhiều bàn cờ, những phòng bên trong, cách tấm rèm thưa tiếng ca tiếng hát, tiêu thiều canh yến.
Ngoài ra còn có một cách “giải trí” khác nữa là... ngủ.
Cố nhiên, đã là quán rượu thì bên ngoài không có giường chỏng, nhưng khách hay ngủ đến đây cũng không cần điều ấy, vì họ khoái ngủ... ngồi.
Nhiều người ngủ gà ngủ gật và đám tiểu nhị cũng như quả lý không bao giờ làm chuyện quấy rầy, miễn trước khi trả tiền sòng phẳng, trong khi ngồi... ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cuop-lieu-dong/2182236/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.