Tống Thế An trốn, Bùi Thụy Chi vẫn bám theo không chịu buông, đầu Tống Thế An như to gấp đôi. 
Chờ đến khi nhìn thấy một bóng người đi lại ở đầu đường, Tống Thế An chỉ biết cảm ơn trời phật phù hộ: “Dịch Chi, mau ngăn nàng lại giúp ta!” Nói xong, hắn lại vội vàng chạy về phía hoàng cung. 
Hiện giờ hắn chỉ hận tiểu Hoàng đế, tự dung cho đòi nàng tiến cung làm gì, nếu không lúc này hắn đã có thể về thẳng phủ, sau đó thẳng tay — ôi ôi không được nghĩ không được nghĩ, sắp điên mất! 
Nhìn thấy Tống Thế An đột nhiên đến rồi đột ngột rời đi chỉ bỏ lại một câu đó, Triển Dịch Chi không hiểu gì cả, nhưng chờ khi nhìn thấy người đuổi theo sau lung xuất hiện, hắn ta mới hiểu ra, vội vàng phi thân tới cản lại. 
Bùi Thụy Chi thấy có người bất chợt xuất hiện, vô cùng bực tức. Vừa nhận ra người này cũng là người mình gặp hôm qua, nàng ta càng giận hơn: “Cút ngay cho ta!” 
“Ta không biết cút, ngươi làm mẫu đi!” Triển Dịch Chi đùa cợt. 
Bùi Thụy Chi không muốn nhiều lời với hắn ta, xông lên tung chiêu. 
Hai người nhất thời đánh đến đất đá bay đầy trời. 
Mắt Bùi Thụy Chi sa sầm xuống, nhíu mày: “Không ngờ võ công của ngươi cũng không tệ! Xem chưởng đây!” 
“Đùa cái gì thế?! Võ công của ta có thứ hạng trên giang hồ đấy! Trả một cước!” 
“Ngươi tên gì?! Tiếp quyền!” 
“Người mà thiên hạ luôn xưng là Triển đại hiệp ngọc thụ lâm phong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-viet-giay-tu-hon-di/1945253/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.