Tối hôm qua, hai phe lại tiến hành giao chiến một trận kịch liệt, buổi sáng khi tỉnh dậy, người Tô Đường mềm nhũn đến nhấc ngón tay còn không nhấc nổi. Cảm giác căng tức, tê tê khiến nàng tức giận không kìm được, liền cầm ngay cánh tay mà nàng gối đầu cắn mạnh một cái. 
Tống Thế An đang mơ màng ngủ, đột nhiên bị tập kích, cơ thể chấn động, mở mắt ra nhìn thấy nàng đang trợn trừng mắt nhìn hắn, lại không khỏi bật cười, kéo nàng vào trong lòng mình, môi lại muốn ập tới. 
Hôm nay Tô Đường còn có đại sự, cứ dây dưa tiếp với hắn chỉ e sẽ trễ giờ mất, nên vội vàng đẩy hắn ra, ngồi dậy nói: “Chàng còn chưa súc miệng đâu!” 
“…” Tống Thế An lẳng lặng nhìn đỉnh màn — hắn… bị chê sao?! 
Tô Đường không phát hiện ra sắc mặt của hắn, lúc mặc quần áo thấy hai bầu ngực căng lên, lại nói tiếp: “Lần sau chàng nhẹ chút được không, đau chết đi được!” 
Nghe nàng nói vậy, bụng Tống Thế An cũng siết chặt, sau đó lại không biết nói gì, hắn đã nhẹ nhàng lắm rồi mà, còn chưa dùng sức thì nàng đã kêu ầm ĩ rồi, làm hắn cứ phải cố mà nhịn xuống, có điều — lần sau à?! 
Nhìn Tô Đường đang chải đầu, Tống Thế An khẽ cười. 
Hôm nay trời đẹp thật, nhìn qua khung cửa sổ, Tống Thế An còn thoáng có thể nhìn thấy ánh sáng bên ngoài. 
Hai người cùng ăn sáng xong, Tống Thế An liền xuất môn tới bộ binh. Hắn vừa bước chân trước đi, thì Tô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-viet-giay-tu-hon-di/1945224/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.