🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cũng không thể nói thế được, không thể vơ đũa cả nắm như thế!”

Tô Đường hơi giật mình, vừa rồi nàng chưa nghe thấy giọng nói này, ai nói giúp nàng vậy? Nàng nghiêng đầu ra nhìn, nhìn thấy ngay cô gái mặc váy xanh như đi lạc vào cõi tiên vừa rồi, đang thờ ơ bứt nhánh hải đường đang nở rộ kia.

“Như Họa, ý cô là sao?” Ánh mắt Như Ý hơi sắc bén.

Như Họa mặc áo xanh bẻ cành hải đường, coi như không nhìn thấy ánh mắt của Như Ý, nói: “Cũng chẳng có ý gì, chỉ là thấy các cô nói chuyện chẳng có ý nghĩa gì cả.”

Cát Tường và Như Thi đều trợn mắt, đồng thanh nói: “Sao lại không có ý nghĩa?”

Như Họa cầm cành hoa cắm tùy tiện lên búi tóc mình, thấy chắc rồi mới từ tốn nói: “Như Thi, cô nói chúng ta từ trong cung ra, thân phận không thể coi như người thường được, vậy cô nói xem, sao lại không coi như bình thường được?” Thấy Như Thi không nói gì, nàng ấy khẽ cười, tiếp tục nói: “Ở trong cung, chúng ta có thể còn ỷ vào việc được Hoàng thượng sủng ái hay không mà phân ra thân phận khác biệt, nhưng bây giờ chúng ta đã bị ban cho Tống tướng quân, còn có thể khác biệt thế nào được chứ? Cô đừng quên, cả bốn chúng ta đều không danh không phận, Tống tướng quân còn chẳng thèm liếc nhìn chúng ta lấy một cái. Lại nói, Như Ý tỷ tỷ ấy, vài lần mượn cớ đưa thứ này thứ nọ đến thư phòng, rồi bao nhiêu lần bị thủ vệ canh cửa kéo ra ngoài? Bây giờ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-viet-giay-tu-hon-di/118318/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.