Liễu Minh Nguyệt cách một ngày lại đi đến La phủ, phát hiện La lão tướng quân vừa nhận thêm một gã đồ tôn, nàng cũng thuận lợi thăng cấp thành sư tỷ, phía dưới còn có một vị tiểu sư đệ.
Tiểu sư đệ họ Tạ tên Hoằng, chính là thứ tử của công chúa Chiêu Dương, trong kinh có tiếng là công tử quần áo lụa là.
Tạ Hoằng không biết trúng gió gì, vốn dĩ là người mỗi ngày chỉ biết sống phóng túng, bỗng nhiên một ngày nọ lại bỏ chạy đến La gia học võ. Công chúa Chiêu Dương đích thân đến cảm tạ La lão tướng quân, nói những câu đại loại như “Hãy mài giũa thật tốt tính tình của tên nghiệt tử này, để cho nó hiểu chuyện một chút…”, nhưng mà theo như La Hành Chi quan sát, lúc công chúa Chiêu Dương nói ra những lời này, trong ánh mắt tràn đầy luyến tiếc và không muốn.
Sau đó công chúa Chiêu Dương còn nhìn La lão tướng quân thở dài: “Lão tướng quân không biết đấy thôi, nghiệt tử này từ trong bụng mẹ đi ra thân thể đã rất yếu đuối, ta cũng không dám quản nó quá mức, từ trước đến nay vẫn luôn nuông chiều nó…”
Ngay cả La Thụy Đình nghe xong cũng thấy bất mãn trong lòng, thầm nghĩ vị công chúa nhìn có vẻ ung dung cao quý này, sao nói chuyện câu trước câu sau lại tự mâu thuẫn với nhau quá vậy?
Bà ta nói hai câu này, về sau kêu A Ông đối với Tạ Hoằng là nghiêm khắc quản giáo hay vẫn là mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho hắn đây? Độ mạnh yếu của chuyện này quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-tao-phan-di/33955/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.