Lúc trở lại thọ yến, chẳng những là Trầm Kỳ Diệp mà ngay cả người vô tâm vô tư như Hoàng Sầm Diệp cũng phát hiện sắc mặt không ổn của Liễu Minh Nguyệt, nhìn nàng cực kỳ khó coi.
Trầm Kỳ Diệp tự nhiên muốn quan tâm một phen, Liễu Minh Nguyệt chỉ thoái thác rằng trước đó nàng uống chút rượu sau đó bị gió thổi trúng, trên người có chút không thoải mái, ngồi nghỉ một lát thì sẽ tốt.
Cho đến khi tới phiên một bàn các nàng hiến nghệ là lúc, Trầm Kỳ Diệp quả nhiên thúc giục nàng lên đài biểu diễn, Liễu Minh Nguyệt đã sớm có chuẩn bị, chỉ cầm lấy chén trà nóng không buông tay, “Muội không thoải mái như vậy, tỷ tỷ nhẫn tâm vậy sao? Vạn nhất muội té xỉu ở trên đài, không phải sẽ khiến công chúa điện hạmất hứng à? Không bằng để cho Sầm tỷ tỷ đi đi, được không?”
Hoàng thị lang sinh ra trong một gia đình bần hàn, nương của Hoàng Sầm Diệp cũng có tiếng là “Thôn phụ” ở trong kinh, chữ to không biết được một cái, mặc dù có tâm hướng nữ nhi phát triển theo chiều hướng tri thư đạt lễ, nhưng ngặt nỗi Hoàng Sầm Diệp không có chút hứng thú nào đối với các dạng kỹ năng này, mẹ con hai người người tới ta đi, truy truy đuổi đuổi cùng nhau thi triển thủ đoạn… Cuối cùng Hoàng Sầm Diệp cũng không học được cái gì, đương nhiên không thể thể hiện ra được một chút kỹ năng nào.
Liễu Minh Nguyệt hiểu rõ chuyện này nhất.
Quả nhiên Hoàng Sầm Diệp cách Trầm Kỳ Diệp nắm lấy hai bên má đầy đặn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-tao-phan-di/33953/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.