Phía sau Sở vương là chúng thần tử, còn sau lưng Thái tử là Quốc cữu Ôn Thế Hữu.
Sở vương mang đến chính là binh mã tư nhân Ngũ Thành, mà Quốc cữu Ôn Thế Hữu lại chưởng quản cấm vệ quân thành Bắc, hai đội quân hùng mạnh gặp nhau, thế cục như vậy, khiến mọi người đều không xác định được Thái tử muốn đánh chủ ý gì.
Thánh thượng nhìn thấy Thái tử đến, cõi lòng vốn tràn đầy vui mừng, nhưng bây giờ ông chỉ ngồi ở trên giường rồng, mắt lạnh nhìn toàn cảnh xung quanh.
Thái tử tiến vào tẩm điện, quân sĩ đi theo phía sau hắn liền cùng người do Sở vương mang đến xúm lại đánh nhau ở trong điện, trong lúc hỗn loạn, Ngô Hữu Minh, Ngô Hữu Chấn bị chặt đầu, Sở vương bị bắt, hắn khàn giọng gào lên:
“Tư Mã Sách, có phải ngươi luôn chờ ngày hôm nay không?”
Giờ hắn đã thành tù nhân, người đắc ý nhất chắc chắn là Thái tử!
Thái tử cũng không phủ nhận, chỉ khẽ cười nói:
“Hoàng đệ nói gì vậy? Chẳng phải trong mắt ngươi chưa từng có vị hoàng huynh như ta đây? Chỉ hận không thể giết đi cho thống khoái, ngay cả bản thân mà cũng tự hạ thủ được, thì vị thái y kia chỉ sợ đã sớm bị ngươi mua chuộc, hoàng huynh ta chẳng qua chỉ là tự bảo vệ mình thôi, chuyện này cũng không thể trách ta a…”
Bộ dáng của Thái tử vô cùng khoan hồng độ lượng, lại sai một đội nhân mã đến thái y viện mời mấy vị thái y tới trị thương cho chúng thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-tao-phan-di/2237296/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.