Ngoại trừ bức thư riêng tự tay Liễu Hậu viết gửi cho Tiết Hàn Vân và Liễu Minh Nguyệt, còn có thiếp mời do đích thân ông viết, mời toàn thể Ôn gia đến kinh thành tham gia hôn lễ của Liễu Minh Nguyệt và Tiết Hàn Vân. Một mình ông kiêm chức tộc trưởng của cả hai gia tộc nhỏ, dứt khoát tự mình quyết định hôn kỳ vào đầu tháng 10. Về phần quá trình chi tiết diễn ra hôn lễ, đợi đến khi Tiết Hàn Vân trở về kinh thành, thì lại bàn bạc bổ sung thêm là được.
Tam phòng Ôn gia nhận được thiếp mời, Ôn lão gia tử không tỏ vẻ gì, Ôn lão phu nhân thì đi kiểm kê đồ cưới của bà, chuẩn bị thêm trang gì đó thay Liễu Minh Nguyệt, nhất thời ở trong lòng không khỏi cảm thán, con rể đem hiền tế tương lai Tiết Hàn Vân này đưa tới Giang Bắc, có thể nói là dụng tâm lương khổ.
Tuy Ôn lão gia tử chưa từng tỏ vẻ gì, chỉ đem Tiết Hàn Vân gọi tới, đưa cho hắn mấy cuốn tranh chữ, “Các cháu sắp thành thân, ông ngoại không có lễ vật gì quý giá, chỉ có mấy cuốn tranh chữ này, cũng chẳng đáng giá bao nhiêu, có thể xem như lễ vật bình thường.”
Tiết Hàn Vân cảm kích không thôi, trở về mở ra nhìn, rõ ràng là bút tích thật của danh nhân nổi tiếng tiền triều, là vật quý mà bây giờ rất khó tìm được, trong lòng mừng rỡ không thôi: Ôn lão gia tử làm thế là đã thừa nhận hắn là cháu rể rồi.
Ở Ôn gia không chỉ có Đại phòng nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-tao-phan-di/2237277/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.