Trong tiệc rượu ở tiền viện Đại phòng, chỉ có bốn người Ôn Hữu Tư, Ôn Hữu Niên, Tiết Hàn Vân và Hạ Tử Thanh là bị đám người cùng thế hệ xông lên kính rượu, Tiết Hàn Vân may mắn, tửu lượng rất không tồi, nhưng Hạ Tử Thanh sớm đã say bảy tám phần, Ôn Hữu Tư, Ôn Hữu Niên cũng có bốn năm phần say. Ôn Hữu Niên thấy tình thế không ổn, không hề có chút nghĩa khí nào bỏ Ôn Hữu Chính ở lại xã giao, cùng ba vị khác lấy cớ đi nhà xí để chạy trốn, lục tục rời khỏi bữa tiệc.
Ở tiền viện quá nhiều người, bốn người đều đi về hướng hậu viện, trước đây khi Ôn Hữu Niên còn bé không ít lần tinh nghịch ở đại viện Đại phòng, cho nên bây giờ dẫn theo ba người còn lại trốn bằng lối cửa sau, vừa bước xuống lập tức nhìn thấy trước mặt có hai con thuyền nhỏ.
Đã nhiều ngày Tiết Hàn Vân cũng chưa có cơ hội được gặp Liễu Minh Nguyệt, đang cảm thấy ảo não rầu rĩ không thôi, đến Giang Bắc, thật sự không tiện như khi còn ở kinh thành, ngay cả Liễu Minh Nguyệt cũng không dễ nhìn thấy, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy tiểu nha đầu đứng ở đuôi thuyền bên kia vẫy vẫy tay với hắn.
Ý cười bên môi hắn càng ngày càng sâu, chắc là cũng vì có một hai phần say rượu, cảm xúc lộ ra ngoài nhiều hơn so với ngày thường, Hạ Tử Thanh nhìn nụ cười kia thấy cực kỳ chói mắt, trái lại Ôn Hữu Niên nhịn không được giễu cợt: “Còn cười, cẩn thận từ trên thuyền ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-tao-phan-di/2237263/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.