Tiếp theo hắn ta đã bị một huyền lực cường đại trói buộc, nhấc lên không trung, ném vào bên trong đại điện.
Bịch!
Nhìn thấy Tiếu Uy bị Đông Hoàng Tử U ra tay bắt giữ, trong nháy mắt đại điện trở nên ồn ào xôn xao.
“Thì ra lão giả đầu trọc này thật sự là Thượng Huyền Tông Di Độc, có tật giật mình muốn chạy trốn!”
“Có bệ hạ và mắt thần của Đế phu chú ý, cho dù hắn ta có ba đầu sáu tay cũng đừng hòng thực hiện được!”
“Xem ra kế sách tấn công tâm lý này của Đế phu rất có hiệu quả, làm cho Thượng Huyền Tông Di Độc như Tiếu Uy tự rối loạn trận tuyến, chưa đánh đã khai!”
“Đúng vậy, hôm nay mới biết được thì ra còn có thể dùng cách này để lấy lời khai!”
Cảnh tượng Tiếu Uy muốn chạy trốn đã bị mọi người nhìn thấy hết.
Đông Hoàng Tử U ra tay bắt giữ hắn ta cũng đại biểu ngụy trang của Tiếu Uy đã hoàn toàn bại lộ, không chỗ che giấu.
Hiện tại mọi người đều khen nức nở diệu kế của Lâm Hiên, không cần cố sức cũng đã chọc thủng lời nói dối của đám người Quách Thánh Tinh.
Cụ thể hơn, lợi dụng tâm lý có tật giật mình của Tiếu Uy, Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ, tách bọn họ ra sau đó đánh tan phòng tuyến tâm lý của bọn họ, làm bọn họ chưa đánh đã khai, tự lòi đuôi.
Trên thực tế từ lúc bắt đầu đến giờ, Đông Hoàng Tử U vẫn chưa dò hỏi Quách Vân Kỳ bất kỳ vấn đề gì.
Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy lại tự não bổ, kết luận khả năng Quách Vân Kỳ sẽ tự khai ra mọi chuyện.
Tiếp theo Đông Hoàng Tử U bảo Nhược Ảnh đi ra nói cho hai người Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy biết Quách Vân Kỳ đã đầu hàng, như vậy sẽ dễ dàng đánh tan phòng tuyến tâm lý của Quách Thánh Tinh.
Sau khi Quách Thánh Tinh đi vào, căn bản không chờ Đông Hoàng Tử U hỏi chuyện đã tự khai hết tất cả mọi chuyện ra.
Tiếp theo mọi chuyện cũng đủ sáng tỏ.
Tiếu Uy mang theo lòng may mắn muốn chạy trốn, kết quả vẫn trốn không thoát Ngũ Chỉ Sơn của Nữ đế.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận diệu kế của Lâm Hiên, mọi người thật sự vô cùng bội phục, sùng bái hắn.
Ngay cả Đông Hoàng Tử U cũng thầm gật đầu khen ngợi.
Nàng không nhịn được hỏi Lâm Hiên: “Sao chàng nghĩ ra được kế này vậy?”
Lâm Hiên tùy tiện nói: “Trước kia rảnh rỗi không có chuyện gì, trùng hợp đọc được trong sách.”
Thật ra cách thẩm vấn này thường xuyên xuất hiện trong phim ảnh ở kiếp trước.
Chẳng qua thế giới này chú trọng tu tiên, võ lực đứng đầu, cho nên kỹ xảo thẩm vấn tương đối lạc hậu, tất cả mọi người đều cảm thấy kế này vô cùng cao siêu.
Đông Hoàng Tử U hỏi: “Có tên không?”
Lâm Hiên cười nói: “Tên là vây khốn tù nhân, nếu sử dụng linh hoạt kế này sẽ có tác dụng rất lớn.”
Đông Hoàng Tử U nở nụ cười xinh đẹp, hơi gật đầu.
Nàng quyết định sau khi trở về sẽ mở rộng cách này ở Hình Bộ.
Với kỹ xảo thẩm vấn cao cấp này, tội nhân xảo quyệt đến mấy cũng không chỗ che giấu.
Thấy sự việc đã sáng tỏ, trần ai đã định.
Dương Tĩnh thở dài một hơi, nắm lấy tay Dương Hoan, hai cha con kích động cười mấy tiếng.
Sau đó, hai người đồng thời dập đầu với Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U:
"Bệ hạ mắt sáng như đuốc, đế phu diệu kế nghịch thiên, cuối cùng khiến di độc của Thượng Huyền Tông hết cách che giấu, bộ mặt xấu xí của Thần Ý Môn có thể chiếu cáo thiên hạ."
"Tại hạ cảm tạ hai vị tôn thượng, ra mặt thay Thanh Phong Tông ta, cũng cho những người vô tội uổng mạng một công đạo viên mãn."
Thấy phụ tử bọn họ dập đầu thành kính như vậy, hơn sáu trăm vạn người có mặt cũng quỳ xuống bái lạy.
"Bệ hạ thánh minh!"
"Đế phu thánh minh!"
Tiếng hét thanh thế lớn như vậy vọng vào trong tai phụ tử Quách Thánh Tinh, Quách Vân Kỳ, tựa như sấm dậy.
Hai cha con lúc này đều tái nhợt, vẻ mặt tuyệt vọng tê liệt ngã xuống đất.
Họ chưa bao giờ tưởng tượng rằng diệu kế Lâm Hiên vừa ra, Đông Hoàng Tử U căn bản không cần điều tra bất cứ điều gì, đã khiến cho thủ đoạn giữa bọn họ và Tế Uy đều lộ ra trước toàn thiên hạ.
Bây giờ hai cha con đều trở thành kẻ có tội, Thần Ý Môn nhất định xong rồi.
"Sao chuyện này có thể xảy ra được?"
"Sao chuyện này có thể xảy ra được?"
Quách Thánh Tinh nhanh chóng nước mắt tuôn đầy mặt, buồn bã khóc lóc thảm thiết không ngừng.
Quách Vân Kỳ cũng run rẩy toàn thân, nước mắt không ngừng rơi thấm đẫm y phục trước ngực.
Một canh giờ trước, bọn họ dựa vào mối quan hệ của mình với Huyền Thiên Thánh Địa, họ cảm thấy mình đã đạt đến đỉnh cao nhân sinh.
Nào biết rằng mình nháy mắt đã rơi vào địa ngục, từ nay vạn kiếp bất phục!
Quách Thánh Tinh khẽ nghiếnrăng, hét lên với Huyền Thiên Thánh chủ:
"Thánh chủ, con trai ta là đạo lữ của thánh nữ. Xin ngài niệm tình, nói giúp ta trước mặt bệ hạ !
"Nếu có thể khiến bệ hạ tha thứ cho phụ tử chúng ta, chúng ta nguyện ý trả bất cứ giá nào!"
Huyền Thiên thánh chủ nghe vậy, tức giận khiển trách:
" Càn rỡ! Chuyện đến mức này, ngươi còn dám ôm lòng may mắn?"
" Bệ hạ cương trực công chính, ghét ác như thù, thiên hạ đều biết, các ngươi vẫn là đàng hoàng chờ chịu phạt đi!"
“Huyền Thiên Thánh địa xuất hiện Tiếu Uy là di độc Thượng Huyền Tông, tại hạ không thể tránh khỏi trách nhiệm.”
“Xin bệ hạ cho phép rút khỏi đại hội võ thuật này, chờ đợi sự trừng phạt tiếp theo của ngài."
Đông Hoàng Tử U khẽ gật đầu, hừ một tiếng.
Trên thực tế, ngay từ đầu nàng đã có thể nhận ra rằng bốn đại thánh chủ đều là người có tâm danh lợi rất lớn, không phù hợp với yêu cầu minh chủ trong lòng nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]