Tuy nhiên, khi Nam Hiệp Dương Tĩnh huỷ diệt Thượng Huyền tôn, thì tất cả mọi người đều coi Thượng Huyền tôn đã không còn tồn tại trên thế gian.
Không nghĩ tới trong đại hội Võ Đạo long trọng ngày hôm nay lại có người đứng ra làm chứng, nói rằng Thương Huyền tôn vẫn có người sống sót, lại gia nhập Huyền Thiên Thánh địa được bổ nhiệm làm ngoại môn trưởng lão.
Nếu chuyện này là sự thật….
Tất cả mọi người đều mơ mơ hồ hồ cảm thấy, hôm nay sẽ có một biến cố lớn xảy ra.
Lần theo giọng nói đó, đám người liền thấy Dương Tĩnh được Dương Hoan đỡ lấy, với bộ dạng ốm yếu đang chậm rãi đi về phía đại điện.
“Là Phong Thanh tôn đích tôn chủ, Nam Hiệp Dương Tĩnh trước đây!”
Người quen của Dương Tĩnh lập tức tiết lộ thân phận của hắn.
Nhìn thấy hai cha con hắn xuất hiện, nụ cười trên mặt Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ bỗng nhiên biến mất.
Quách Vân Kỳ lộ ra mười phần bối rối, lo lắng.
Tiếu Uy vội vàng trừng mắt nhìn phụ tử Quách Thánh Tinh, ra hiệu bọn họ bình tĩnh lại tránh để lộ khuyết điểm.
Huyền Thiên Thánh chủ và Huyền Thiên Thánh Nữ kinh ngạc nhìn Dương Tĩnh và Dương Hoan, ánh mắt rất phức tạp.
Không đợi đám người lấy lại tinh thần, Quách Thánh Tinh dưới sự chỉ dẫn của Tiếu Uy đã tiến lên quát lớn:
“Thần Ý Môn bọn ta đối với Phương Thanh tôn các ngươi không thù không oán, tại sao trước đại điện ngươi lại muốn vu khống bọn ta?”
Hắn cũng kịp phản ứng, kể từ khi Thượng Huyền tôn bắt sống người đề làm lò thiêu đến nay đã trôi qua hàng nghìn năm.
Mà về thân phân của Tiếu Uy, ngay từ khi hay người mới quen biết, hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền thuê người tẩy trắng.
Mọi thông tin về quá khứ của Tiếu Uy đã được quên lãng từ lâu.
Vì vậy, Quách Thánh Tinh khẳng định không ai trên thiên hạ này có thể đưa ra bằng chứng xác thực chứng minh Tiếu Uy từng là người của Thương Huyền tôn.
Trong trường hợp này, những gì Dương Tĩnh nói hết thảy đều là nói suông, hắn cần gì phải sợ hãi?
Chẳng bằng nhân cơ hội xuất kích, khiến Dương Tĩnh và Dương Hoan bị tra tấn đến chết.
“Ngươi!’
Dương Tĩnh không ngờ Quách Thánh Tinh công khai phản kích, hắn hít một hơi thật sâu, nói:
“Ngươi, thiếu môn chủ của Thần Ý Môn, trước kia yêu nữ nhi của ta, liền sai người tới cầu hôn, ước định ngày tháng kết hôn.”
“Ngay tại hôm nay, hắn lại lật lọng, đưa Thượng Huyền tôn Di tộc tới cửa vũ nhục ẩu đả bọn ta, điều này hoàn toàn là sự thật!’
“Hừ! Điều này quả thực rất vô lý!” Quách Vân kỳ nổi giận đùng đùng bước tới.
“Dương tôn chủ, rõ ràng con gái ngươi muốn giúp ngươi chấn hưng Phong Thanh tôn, mà cố ý muốn tiếp cận ta.”
“Mắt thấy ta cùng Huyền Thiên Thánh Nữ kết làm đạo giáo, ngươi sẽ khóc thực hiện kế hoạch của mình, cho nên tìm lý do độc ác như vậy để tấn công Thần Ý Môn bọn ta, các ngươi còn là con người sao?”
Phù!
Nghe nói như thế, Dương Tĩnh tức giận đến mức lồng ngực phồng lên, phun ra một ngụm máu tươi.
Ông không ngờ phụ tử nhà họ Quách có thể mặt dày vô sỉ như vậy, cưỡng bước đổi trắng thay đen.
Dương Hoan tức giận đến mức nghiến chặt răng, dùng móng tay dài cào xước cổ tay chảy máu, trong ánh mắt hiện lên hận ý đến cực hạn.
‘Mời bệ hạ minh giám!’
“Tại hạ nguyện ý lấy cả mạng sống để đảm bảo, sẽ không bao giờ nói dối!”
Dương Tĩnh tràn ngập nước mắt tủi nhục, quỳ xuống đất dập đầu
Đông Hoàng Tử U lặng lẽ chăm chú nhìn Dương Tĩnh.
Sau khi tiếp quản Động Nguyên Thiên, nàng đã sớm đọc hết điển tích và thông tin về hoàng thất của Động Nguyên Thiên, đồng thời cũng biết đến vị Nam Hiệp Dương Tĩnh này.
Cho nên, nàng biết Dương Tĩnh là người cương trực công chính, lòng mang hiệp nghĩa, nàng tin rằng ông sẽ không bao giờ nói dối.
Nhưng thông tin về Thương Huyền tôn không nhiều.
Hơn nữa, lời của Dương Tĩnh toàn là những lời sáo rỗng không có chứng cứ xác thực.
Đông Hoàng Tử U cảm thấy trước mặt tất cả cường giả trong Động Nguyên Thiên Võ Giới, không thể dùng sức mạnh bức bách phụ tử Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy bàn giao sự thật.
Nếu không, Động Nguyên Thiên Võ Đạo Giới lòng người sẽ bị tất tán, điều này không có lợi cho việc nàng tạo dựng uy tín và đoàn kết lòng người.
Vì vậy nàng bình tĩnh nói:
“Như những lời ngươi vừa nói, điều quan trọng nhất chính là Thượng Huyền tôn Di tộc liên quan tới chuyện này, ngươi có chứng cứ xác thực không?”
Dương Tĩnh mở miệng.
Ông cũng vô cùng rõ ràng để hạ gục những kẻ độc ác như Tiếu Uy, nhất định phải có đầy đủ chứng cứ xác thức.
Bằng không, trong mắt mọi người, ông cũng chỉ là đang cố ý gây sự, cố ý hãm hại thôi.
Nữ đế Đông Hoàng Tử U không thể chỉ dựa vào lời nói của ông, liền tuỳ tiện kết tội người khác.
Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ chính là nàng biết rõ Tiếu Uy là ác nhân, nhưng lại không có bằng chứng thuyết phục.
Nhìn thấy Dương Tĩnh trầm lặng, Tiếu Uy cùng phụ tử Quách Thánh Tinh, Quách Vân Kỳ đều cười nhạo.
“Dương Tĩnh, Nữ đế bệ hạ không thể dễ bị lừa gạt, ngươi hoàn toàn không có chứng cứ liền muốn hãm hại người khác, thật sự là muốn chết!”
Đối mặt với ánh mắt chế nhạo của Tiếu Uy và những người khác, Dương Tĩnh trong lòng lo lắng, lại phun ra một ngụm máu lớn.
Nhìn thấy bộ dạng của ông rất đáng thương, nhóm tiểu nha đều cũng không nhịn được.
Khi hắn nói ra những lời này, trong nháy mắt ánh mắt của cả đại điện đều tập trung vào hắn.
“Xem ra Đế phu đã có diệu kế!”
Một vị tu sĩ không khỏi sợ hãi thán phục.
Về phía ba người Tiếu Uy, Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]