Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu đi lên ôm Lâm Hiên, tất cả đều ngẩng cái đầu nhỏ lên:
"Phụ thân, môi chúng ta có đẹp hay không?"
Lâm Hiên lộ vẻ mặt cưng chiều: "Đẹp!"
Thực ra tối hôm qua hắn đã biết Tuyền Hi giấu giấy tô son ở trên người.
Hắn vốn nghĩ rằng tiểu nha đầu chỉ là tò mò, không ngờ rằng tiểu nha đầu lại bắt chước người lớn tô son.
Hơn nữa Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng học theo, bôi đỏ cái miệng nhỏ nhắn của mình.
Những tiểu bảo bối này thật đúng là biết làm điệu!
Tuy nhiên, hắn biết đây hành vi bình thường của mấy tiểu nha đầu.
Thiên tính của nữ hài tử là thích chưng diện.
Mà căn cứ theo hướng dẫn hoàn mỹ của bảo mẫu.
Khi nữ hài tử còn nhỏ sẽ rất nhạy cảm với việc trang điểm.
Nếu xung quanh các nàng có người lớn thích ăn mặc đẹp thì các nàng cũng rất dễ học theo, cách ăn mặc sẽ bắt chước người lớn.
Bởi vì Thủy Tinh Cung và Huyền Băng Cung là trung tâm Hoàng quyền của Bắc Huyền Thiên, bất kể là cung nữ hay là nữ phó đều ăn mặc vô cùng hoa lệ.
Trong một môi trường như vậy, mấy tiểu nha đầu hứng thú học tập cũng là điều dễ hiểu.
Lâm Hiên cảm thấy, là một bảo mẫu hoàn mỹ, đối với mấy nữ hài tử thích chưng diện này phải hướng dẫn từng bước, hướng dẫn cho các nàng hiểu được vẻ đẹp chân chính.
Vì thế Lâm Hiên còn nói thêm: "Chẳng qua mấy bảo bối đều còn nhỏ, căn bản không cần tô son."
"Với tuổi của các ngươi, nếu muốn dùng tờ giấy tô son này, phụ thân có thể giúp các ngươi thoa một chút má hồng là được rồi."
Nói xong, Lâm Hiên nhận lấy tờ giấy tô son từ trong tay Tuyền Hi, lấy tay chấm một ít son hồng rồi nhẹ nhàng thoa lên mặt Tuyền Châu.
Mấy người Tuyền Hi ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt của Tuyền Châu chỉ hơi đỏ nhưng lại rất đẹp.
Giống như trên khuôn mặt trắng như sứ lộ ra một tia đỏ ửng, trong trắng lộ hồng, độ sáng hài hòa.
Càng giống như một chút màu đỏ giữa bông hoa mẫu đơn, rất đẹp.
"Oa ~ phụ thân nói không sai, tỷ tỷ như vậy quả thực rất đẹp!"
"Vậy thì chúng ta hãy nhanh chóng lau son trên miệng đi!"
Mấy tiểu nha đầu vội lấy tay lau miệng, mấy bàn tay nhỏ bé đều đỏ rực.
Lâm Hiên không khỏi lắc đầu cười cười, xuất ra một đạo linh khí hóa thành linh dịch, rửa sạch cái miệng nhỏ nhắn và bàn tay nhỏ bé của các nàng.
Sau đó, hắn bắt đầu trang điểm cho Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu, sau khi hoàn thành hắn đều thoa một chút phấn hồng lên má các nàng.
Mấy tiểu nha đầu vội tay trong tay chạy đến trước gương, nhìn thấy bản thân mình trong gương đều không khỏi ngạc nhiên cảm thán.
"Oa, thật sự rất xinh đẹp!"
"Oa oa, đẹp quá!"
"Oa oa oa, phụ thân biến ta thành một tiên nữ!"
"Ta muốn phụ thân trang điểm cho ta cả đời!"
...
Nghe thấy những lời nói ngây thơ của mấy tiểu nha đầu, khuôn mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ mặt có cảm giác thành tựu.
Là một người phụ thân, nhìn thấy mấy nữ nhi dưới bàn tay của mình biến thành một đám tiểu tiên nữ, loại cảm giác này thật sự rất tuyệt vời không có gì sánh kịp.
Đinh!
Đúng lúc này, âm thanh máy móc của hệ thống bỗng nhiên vang lên.
"Ngươi thông minh khéo tay, giúp cho mấy nữ nhi thể hiện ra vẻ đẹp phi thường, ban thưởng: Kỹ năng hoá trang cấp Tông Sư!"
Nhìn thấy phần thưởng này của hệ thống, Lâm Hiên âm thầm cười.
Lại là một kỹ năng thực dụng tới tay!
Có kỹ năng này, về sau khi nữ nhi dần lớn lên, hắn có thể càng thêm thuận buồm xuôi gió, giúp các nàng ăn mặc càng ngày càng đẹp hơn.
Sau khi thu hồi hệ thống, Lâm Hiên nhìn thấy mấy tiểu nha đầu chạy về phía mình, vẻ mặt tha thiết thúc giục:
"Phụ thân phụ thân, chúng ta mau xuất phát đi tham gia Đại hội Trù Trần đi!"
"Được, chúng ta đi thôi!"
Là một cuồng ma cưng chiều nữ nhi, Lâm Hiên không nói hai lời lập tức đưa các nàng đi lên Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn, đi đến địa điểm tổ chức đại hội Trù Thần ở đại lục Thương Long.
Đại lục Thương Long, Trung thổ Thần Châu đại địa.
Đế quốc Đại Ngụy, chính là quốc gia lớn nhất và phồn hoa nhất trong số ba nghìn chín trăm quốc gia ở Huyền Châu.
Bởi vì đế quốc Đại Ngụy thương mại thịnh vượng, sản vật dồi dào, nên quốc gia hội tụ đủ loại món ngon từ khắp nơi trên thế gian.
Bởi vậy đại hội Trù Trần lần thứ nhất cũng thuận lý thành chương tổ chức tại quốc đô của đất nước này.
Còn chưa tới thời điểm đại hội diễn ra, quốc đô của đế quốc Đại Ngụy đã ngựa xe như nước, khắp nơi đều chật kín người.
Rất nhiều người yêu thích mỹ thực đến từ đại lục Thương Long và Cửu Thiên Tiên Vực, cùng với những người đến từ võ đạo giới, thương giới và các loại nhân sĩ khác ùn ùn kéo đến.
Người người chen chúc khiến cho quốc đô còn phồn hoa hơn trước gấp mười lần.
Tuy nhiên, khác với sự đông đúc náo nhiệt ở những nơi khác.
Tại một tòa tửu lâu ở góc cực Bắc của quốc đô vắng đến mức trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, có vẻ rất vắng vẻ.
Tòa tửu lâu này tên là Vân Mãn Khách, trang khí cực kỳ đơn sơ, thoạt nhìn có vẻ rất thấp kém.
Cho nên dù nằm ở vị trí đắc địa những sinh ý vẫn rất tiêu điều như cũ, gần như không có người nào hỏi thăm.
Ở hậu viện của tòa tửu lâu này, có một gian nhà lợp ngói xanh đổ nát, đó là nơi đặt bếp của tửu lâu.
Kỷ Tiêu hài lòng nhìn những món ăn trên bàn, âm thầm gật gật đầu:
"Một bàn Bát Bảo Lưỡng Trân này nếu đặt ở bên ngoài, nhất định sẽ khiến cho thực khách khắp thiên hạ tranh nhau đến mức vỡ đầu chảy máu."
"Trong đại hội Trù Trần lần này, ta có thể dùng bàn thức ăn này để gặp gỡ những cao thủ trong thiên hạ!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]