"Huyền Băng Nữ Đế... hôm nay ta mới biết được nàng kinh khủng như thế nào!"
"Ai! Một trận chiến này hôm nay trở thành sỉ nhục suốt đời bản soái, Thiên Hà Chi Thủy cũng khó rửa sạch a!"
...
Cảm khái xong, tứ phương chiến thần lộ ra vẻ mặt thất bại nồng đậm.
Trong lòng bọn họ cười khổ không thôi.
Mình tung hoành sa trường cả đời, lại thua trong tay một Nữ Đế trẻ tuổi như thế.
Tất cả vinh dự kiêu ngạo đều thành công dã tràng trong hôm nay a!
Không giống như tứ phương chiến thần Cửu Đỉnh Thiên, Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái và đám Yêu tộc vẫn còn đang mộng bức.
Tất cả bọn họ đều vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Đông Hoàng Tử U.
Chỉ thấy nàng phong hoa tuyệt đại, khí chất như tiên, trong vô tận mỹ lệ có hiên ngang, có uy nghiêm Đế Hoàng.
Nữ nhân như vậy khiến cho đám Yêu tộc Càn Túc đều ngưỡng vọng không thôi.
Tựa hồ nàng chính là thần nữ từ Thần Giới hạ xuống, quang hoa vạn trượng, xinh đẹp không gì sánh được.
"Hóa ra đó là Huyền Băng Nữ Đế!"
Hồi lâu, Càn Túc là người đầu tiên lấy lại tinh thần, tự lẩm bẩm.
Cái Thiên Giang rống một tiếng: "Ta hiểu!"
Thương Thái nhíu mày nhìn về phía hắn: "Ngươi biết cái gì rồi?"
Cái Thiên Giang nói: "Trước đó, nữ nhân mặc áo giáp màu đen khiêu khích ta chính là Huyền Băng Nữ Đế!"
Càn Túc cắn răng thở dài: "Nữ nhân này quả là lợi hại! Để bách tộc liên quân chúng ta đánh ngươi chết ta sống với Cửu Đỉnh Thiên, kết quả Bắc Huyền Thiên nàng chiếm hết tiện nghi!"
Hắn cẩn thận nhìn thoáng qua Cửu Đỉnh Thiên chiến kỳ và Bắc Huyền Thiên chiến kỳ, tất cả đều sáng tỏ.
Bách tộc liên quân, đánh nhầm!
"Chuyện này. . . khốn kiếp!"
Thương Thái phản ứng chậm nhất, nhưng mà giờ phút này hắn cũng hiểu.
Hắn muốn rách cả mí mắt nhìn về phía Đông Hoàng Tử U: "Nữ nhân ghê tởm này, nàng khiến cho bách tộc liên quân chúng ta tổn thất nặng nề a!"
Một đạo tử sắc quang ảnh yêu diễm phi tốc tới gần.
Đông Hoàng Tử U tay áo phiêu tiên, tử quang phần phật, dáng người nở nang vũ mị khiến cho thiên địa ảm đạm.
Nàng bá khí nhìn ba chủ tướng: "Binh bất yếm trá, các ngươi thua một nước cờ, thua là thua, chịu chết đi!"
Hô ~
Tử quang ngoại phóng, lam quang bùng lên.
Nàng thôi động chân nguyên, lấy linh khí vô cùng cường hoành rót vào trong Băng Phượng Kiếm, nhanh như thiểm điện giết tới Thương Thái.
"Thiên Nguyên Kiếm Quyết!"
Một kiếm ra, thiên nguyên động!
Mười vạn dặm kiếm quang xanh thẳm chiếu sáng toàn bộ Phong Hàn Cốc, khí thế cực kỳ bá đạo.
Càn Túc, Cái Thiên Giang nhao nhao lộ ra vẻ chấn kinh, một kiếm thật là khí phách!
So với trước đó Đông Hoàng Tử U khiêu khích kích thích bọn họ, một kiếm này mới cho thấy sinh tử quyết đoán chi uy.
Cho dù thiên kiêu Yêu tộc Huyết Vương Tinh như Càn Túc và Cái Thiên Giang cũng nhịn không được tán thưởng Đông Hoàng Tử U thực lực mạnh, khoáng cổ thước kim.
"Ta muốn giết ngươi!"
Lúc này Thương Thái đã triệt để lâm vào điên cuồng.
Bành một tiếng, hiện ra bản thể, hóa thành một con Long Tích lớn bay về phía Đông Hoàng Tử U.
Trên không, hắn yêu khí trùng thiên.
Mây đen cuồn cuộn tùy thân mà động, khí thế cực kỳ bá đạo.
Bành! ! !
Khi nhục thân Long Tích cường hoành của Thương Thái chạm vào kiếm khí của Đông Hoàng Tử U.
Thương Thái hoàn toàn không ngờ được là phòng ngự lân giáp cường hoành của thượng cổ Long Tích Tộc lại bị kiếm khí xuyên thấu trong nháy mắt!
Một đạo ma lực huyền diệu xâm nhập nhục thân, sau đó tiến vào ngũ tạng lục phủ, đau đến Thương Thái kém chút ngất đi.
"A!"
Thương Thái kêu thảm một tiếng, vừa muốn quay đầu chạy trốn thì bị ma lực huyền diệu xé thành mảnh nhỏ.
Kiếm khí mạnh như cương phong bỗng nhiên nổ tung, triệt để xoắn thân thể đã vỡ vụn của hắn thành bột mịn.
"Tê!"
Một màn này khiến cho Càn Túc và Cái Thiên Giang không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Bọn họ biết Đông Hoàng Tử U làm thật.
Mà với thực lực của Đông Hoàng Tử U, muốn đối phó bọn họ đã hao tổn một nửa chân nguyên thì dễ như trở bàn tay.
Thương Thái chính là ví dụ tốt nhất!
Theo bản năng cầu sinh, Càn Túc và Cái Thiên Giang vội vàng liếc nhau: "Mở truyền tống trận ra!"
Trước lần tiến công Bắc Huyền Thiên này, kế hoạch của bọn họ là một khi gặp được bất trắc thì chạy trốn như thế nào.
Bây giờ phe mình đã mất đại thế, Bắc Huyền Thiên binh cường mã tráng, Nữ Đế uy vũ, bọn họ cảm thấy đã đến lúc dùng truyền tống trận trở lại cửa vào thời không.
Thế là hai người đồng thời lấy ra một khối huyết sắc tinh thạch, lấy chân nguyên thôi động, sau đó giờ lên trời.
"Mở!"
Hai vầng sáng hình tròn từ huyết sắc tinh thạch bay ra, nhanh chóng hình thành hai cái trận pháp truyền tống hình tròn lớn trên không.
Mắt trần có thể thấy.
Hai cái pháp trận không ngừng hiện ra văn tự Huyết Vương Tinh viễn cổ mà huyền bí, số lượng càng ngày càng nhiều, như muốn lấp đầy trận pháp truyền tống.
Đông Hoàng Tử U quan sát một chút, sau đó lập tức thôi động chân nguyên, cầm Băng Phượng Kiếm trong tay, một kiếm quét ra.
"Thiên Ma Trảm!"
Kiếm khí kinh khủng trực tiếp nhắm ngay huyết sắc tinh thạch trong tay Càn Túc và Cái Thiên Giang, hóa thành một đạo băng cầu nghịch thiên đánh vào tinh thạch.
Răng rắc răng rắc!
Trong nháy mắt, tinh thạch bị đóng băng.
Sau khi bị băng phong, hai khối tinh thạch lập tức mất đi tác dụng, hai trận pháp truyền tống trên bầu trời cũng trở nên mơ hồ.
Bành! Bành!
Hai đạo huyền diệu tử sắc ma hỏa đánh vào tinh thạch, đánh nát chúng nó.
Điều này đại biểu bọn họ không đường có thể trốn!
Càn Túc không khỏi quay qua nhìn Đông Hoàng Tử U, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ: "Nữ nhân này là một yêu nghiệt!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]