Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U liếc nhau. Cả hai đều cảm thấy tiểu nha đầu này chắc chắn là có lời gì muốn nói.
Lâm Hiên cười hỏi: "Đúng a, sau đó thì sao?"
Tuyền Hi hất cằm lên: "Ngày tốt như vậy, có phải nên chúc mừng một chút hay không?"
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Ừm, sau đó thì sao?"
Tuyền Hi quay người ôm lấy Lâm Hiên, làm nũng nói: "Cha, ngươi làm đồ nướng chúc mừng cho chúng ta một chút có được hay không?"
Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U không khỏi liếc nhau. Hóa ra tiểu nha đầu có ý này!
Từng khung kịch bản, dùng rất là thành thạo!
Mấy người Tuyền Châu nghe Tuyền Hi nói như vậy, cũng trưng vẻ mặt mong đợi xông tới. Đối với đồ nướng Lâm Hiên làm, các tiểu nha đầu trăm ăn không ngán. Hơn nữa các nàng còn chưa từng ăn chung đồ nướng với Đông Hoàng Tử U ở bên ngoài. Nếu có Đông Hoàng Tử U làm bạn, các nàng cảm thấy không thể tốt hơn.
"Tốt tốt tốt, cha làm cho các ngươi!"
Làm một cuồng ma sủng nữ nhi, Lâm Hiên không chút do dự đáp ứng.
Đông Hoàng Tử U cũng không dị nghị.
Nàng nhớ bốn năm trước, Lâm Hiên câu cá ở bờ sông gặp được mình, sợ mình sẽ chết, nướng hai con cá cho mình ăn. Bây giờ suy nghĩ một chút, tình cảnh lúc ấy rất lãng mạn ấm áp.
Thế là nàng vung ngọc thủ lên, lệnh chín con rồng lớn kéo Huyền Băng Ngọc Liễn đáp xuống rừng nguyên thủy phía dưới.
Vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3708644/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.