Đông Hoàng Tử U cưng chiều xoa xoa cái đầu nhỏ của các nàng: "Các bảo bối ghép thật hay!"
"Đều là cha dạy!"
Các tiểu nha đầu uống nước không quên người đào giếng, trong lòng vẫn nhớ Lâm Hiên. Chuyện này khiến Lâm Hiên nhịn không được cảm khái, đúng là bốn áo bông nhỏ tri kỷ a!
"Mẫu thân, ngươi biết chơi cái này không?" Tuyền Hi hỏi.
Đông Hoàng Tử U cẩn thận quan sát trò chơi xếp hình một chút: "Mẫu thân thử một chút."
Nói xong, ngọc thủ khinh vũ, lấy linh khí quấn quanh bảy mảnh ván gỗ, cách không tổ hợp chúng nó lại với nhau một lần nữa.
Vẻn vẹn hai hơi, một tòa cung điện xuất hiện ở trên bàn.
Mấy người Tuyền Châu lập tức sợ ngây người.
"Oa, cung điện a!"
"Mẫu thân thật là lợi hại, lập tức ghép ra được!"
"Ừm ừm ừm, cho nên ta thông minh như vậy đều là học từ cha và mẫu thân!"
...
Nghe được các tiểu nha đầu ca ngợi, Đông Hoàng Tử U mỉm cười. Nàng cảm thấy mặc dù mình không thích vui đùa nhưng ở chung với hài tử thì phải dung nhập vào trò chơi của các nàng. Kể từ đó mới không khiến cho các nàng cảm thấy xa lánh.
Mà nhìn thấy Đông Hoàng Tử U ghép hình dễ dàng như thế, bọn người hầu đều bội phục không thôi. Nghĩ thầm Nữ Đế và Đế phu không hổ là vợ chồng, đúng là trời sinh một đôi kỳ tài!
Sau khi Đông Hoàng Tử U ở chơi với mấy người Tuyền Châu một canh giờ.
Đông Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3708636/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.