Chương trước
Chương sau
"Bản tọa làm gì có năng lực cứu các ngươi?" Diễn Nguyệt Thánh Chủ nghe vậy không khỏi lắc đầu cười một tiếng: "Các ngươi phải cảm tạ Đế phu a!" 

 Khi hắn dịch chuyển qua một bên, ba người Triệu Thanh Vân, Tang Cảnh Hiền và Ngô Khôn cũng nhìn thấy Lâm Hiên đứng cách đó không xa. 

 Nhìn thấy Lâm Hiên mạo như thiên thần, khí chất cử thế vô song. Ba người đều lộ ra vẻ mặt tràn đầy thành kính, vội vàng tiến lên quỳ lạy lên tiếng nói ra: "Đa tạ Đế phu xuất thủ cứu giúp!" 

 Lâm Hiên lạnh nhạt đưa tay nói: "Việc rất nhỏ, không cần đa lễ." 

 Ba người quay đầu nhìn thấy U Minh khổng lồ giống như núi, không khỏi yên lặng gật đầu. Đế phu tàn sát U Minh to lớn như vậy, sau đó vẻ mặt vẫn bình tĩnh thoải mái. Hắn khí độ lòng dạ quảng đại, vượt qua trí tưởng tượng của người bình thường. Đối với hắn, cứu ba người đúng là không đáng là gì cả. 

 "Cha!" 

 Lúc này, mấy người Tuyền Châu chạy đến chỗ Lâm Hiên đang đứng. Vừa rồi Diệp Diễm xé rách bụng của mình, Lâm Hiên kịp kêu các nàng xoay người sang chỗ khác, đi qua một bên chơi. Bây giờ chuyện đã được giải quyết triệt để, các tiểu nha đầu lập tức chạy đến chỗ của hắn. 

 Bốn tiểu nha đầu bổ nhào vào trong ngực Lâm Hiên, muốn hắn ôm mình xem Ma Tâm U Minh. Lâm Hiên chú ý tới biểu cảm của bốn tiểu nha đầu đều cực kỳ nghiêm túc, dáng vẻ giống như là đang cẩn thận nghiên cứu Ma Tâm U Minh. 

 Mấy người Diễn Nguyệt Thánh Chủ cũng phát hiện ra thần thái nghiêm túc của các tiểu nha đầu. Đám người nhịn không được yên lặng gật đầu, trong lòng cảm khái không thôi. Nghĩ thầm không hổ là các cô con gái của Huyền Băng Nữ Đế và Đế phu, tuổi còn nhỏ đã có tâm trí cứng cỏi như thế. Đối mặt U Minh đáng sợ khổng lồ như thế mà hoàn toàn không sợ chút nào, còn quan sát nó. 

 Nói không chừng bốn vị tiểu công chúa đang nghiên cứu nhược điểm của Ma Tâm U Minh. Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều ngưng thần nín hơi, sợ phát ra tiếng động sẽ ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ của mấy người Tuyền Châu. 

 Đợi một lát, bốn tiểu nha đầu đồng thời nâng tay nhỏ trắng nõn mũm mỉm lên, chỉ vào Ma Tâm U Minh, nghiêm túc lên tiếng hỏi thăm Lâm Hiên: "Cha, con U Minh này không thể ăn được đúng không?" 

 Lâm Hiên không khỏi lắc đầu cười một tiếng: "Thịt của U Minh cũng không ngon." 

 Hóa ra những tiểu bảo bối này đang suy nghĩ vấn đề này, Lâm Hiên đúng là sắp bị đám tham ăn này chinh phục. 

 Bọn người Diễn Nguyệt Thánh Chủ nghe nói như vậy thì không khỏi giật nảy cả mình. Hóa ra bốn vị tiểu công chúa không phải đang nghiên cứu xem đối phó Ma Tâm U Minh như thế nào mà là đang nghiên xem rốt cuộc nó có ăn được hay là không! 

 Nghĩ lại, bọn họ nhao nhao lộ ra vẻ tán thán. 

 Lợi hại a, lợi hại! 

 Bốn vị công chúa tuổi còn nhỏ mà đã dám lấy U Minh làm thức ăn, sau này khi lớn lên thì chắc chắn sẽ có đảm phách khí thôn nhật nguyệt! 

 "Ừm ừm ừm, vậy sau này chúng ta nhìn thấy U Minh sẽ không coi nó là đồ ăn ngon nữa!" 

 "Chỉ cần cha nói nó ăn không ngon thì chúng ta sẽ không ăn!" 

 "Đúng đó, dù sao cha có thể làm ra đồ ăn ngon nhất thiên hạ!" 

 "Ta và tiểu Cửu cũng nghĩ như vậy!" 

 Các tiểu nha đầu rất ngoan ngoãn dời mắt, không thèm để ý tới Ma Tâm U Minh nữa. 

 Lâm Hiên cưng chiều vuốt vuốt cái đầu nhỏ của các nàng: "U Minh này mặc dù không thể làm thành mỹ thực nhưng lại có thể luyện chế thành đan dược cho các ngươi phục dụng." 

 Các tiểu nha đầu nghe xong, ánh mắt sáng lên. 

 "Cha, như vậy thì dùng nó có lợi ích gì?" 

 Từ khi được Lâm Hiên truyền thụ kiến thức căn bản về đan đạo ở Thanh Loan Sơn, các tiểu nha đầu đều biết bất kỳ thứ gì có thể luyện chế thành đan đều có giá trị đặc biệt của nó. 

 Lâm Hiên: "Ma Tâm U Minh này giỏi về lợi dụng lòng người yếu ớt, thừa lúc vắng mà vào, nếu luyện nó thành đan phục dụng, có thể cố tâm mạnh tính, có tác dụng chống cự tâm ma quấy phá." 

 Các tiểu nha đầu nghe xong, nhao nhao lộ ra vẻ mặt sợ hãi. Hóa ra U Minh này còn có tác dụng như thế! 

 Mà Diễn Nguyệt Thánh Chủ và tất cả mọi người thì tán thưởng liên tục. Đế phu không chỉ có thực lực siêu tuyệt, đối với chúng nữ nhi cũng vô cùng cưng chiều bảo vệ. Bây giờ hắn lại nghĩ đến chuyện luyện Ma Tâm U Minh thành đan bảo hộ tâm trí chúng nữ nhi, đúng là nhìn xa trông rộng, có thể xưng phụ thân hoàn mỹ! 

 Tiếp theo, đám người thấy một màn đời này khó quên. 

 Chỉ thấy Lâm Hiên nâng hai tay lên, hô một tiếng, linh khí trong phạm vi ngàn dặm như sóng triều lên, gió thổi mây cuồng. Thi thể Ma Tâm U Minh bàng đại như núi bị hắn cách không điều khiển cấp tốc bay lên, trôi nổi trong không trung cao vạn trượng. 


 "Đây là... đan dược Thánh giai!" 

 "Viên đan dược này bề ngoài tiên khí nghiêm nghị, đúng là phẩm giai phi phàm a!" 

 "Bốn viên Tiên Đan được luyện thành dễ dàng như thế, Đế phu đúng là có sửa đá thành vàng chi năng!" 

 Nhìn thấy bốn viên đan dược Thánh giai trên bầu trời, bọn người Diễn Nguyệt Thánh Chủ cực kỳ hâm mộ. Đan dược Thánh giai có thể cố tâm mạnh tính, đối với người tu đạo có thể nói là giá trị liên thành, Mỗi một viên lấy ra đều có thể gây ra một trận gió tanh mưa máu trên giang hồ. Nhưng mà Lâm Hiên phất tay là có thể luyện chế ra bốn viên, chuyện này đúng là khiến người ta trông mà thèm đến không được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.