Diễn Nguyệt Thánh Chủ híp mắt, lạnh lùng nói: "Nghiệt chướng, Đế phu đã nói ra ngụy trang của ngươi, ngươi còn dám mạnh miệng?"
Tay phải hắn hất lên, hội tụ vô biên Nguyệt Hoa chi lực, hình thành một thanh lợi kiếm đánh xuống.
Oanh!
Kiếm khí kinh khủng đánh Diệp Diễm bay mấy trượng, xé mở mấy trăm đạo vết thương ở trên người hắn, máu tươi chảy đầm đìa.
Diệp Diễm cố nén thống khổ, cắn răng nói: "Thánh Chủ, ngươi cũng nhìn thấy, ta chỉ là một phàm nhân, nếu ta là U Minh ta sẽ để cho ngươi bổ một kiếm như thế sao?"
Hắn cảm thấy, Lâm Hiên nhìn ra trong cơ thể mình có giấu U Minh, lại không có động thủ, có lẽ là bởi vì Lâm Hiên tạm thời không nghĩ ra biện pháp để chứng minh. Đã như vậy, mình không cần nóng lòng ngả bài, tiếp tục chịu nhục. Nếu có thể lừa dối quá quan, kết quả vậy dĩ nhiên là không thể tốt hơn.
Diễn Nguyệt Thánh Chủ khẽ cắn môi, vừa rồi hắn đánh ra một kiếm này chỉ là thăm dò. Hắn cảm thấy nếu như Diệp Diễm là U Minh, chắc chắn sẽ chống cự, nào biết được Diệp Diễm hoàn toàn không có làm ra bất kỳ phản ứng nào.
"Xem ra U Minh này giấu rất sâu a!"
Diễn Nguyệt Thánh Chủ vẫn tin tưởng Lâm Hiên không nghi ngờ.
Lâm Hiên mỉm cười: "Nếu như ngươi muốn chơi, ta sẽ chơi với ngươi một hồi."
Sở dĩ không có giết chết U Minh, Lâm Hiên muốn dùng kế kích phát ra bản thể của nó, sau đó cứu ra ba người bị nó thôn phệ. Ba người này, có hai người đang ở trong bụng U Minh. Có một người bị U Minh phân thân phụ thể, biến thành dáng vẻ của U Minh. Những chuyện này khi lần đầu tiên Lâm Hiên nhìn thấy Diệp Diễm thì đã nhìn thấu được tất cả.
Mà nói đến U Minh trước mắt này, nó tên là Ma Tâm U Minh. U Minh này có đặc điểm lớn nhất là ưa thích tìm kiếm những người đã từng hiển hách tại thế nhưng trong vòng một đêm rơi xuống đáy cốc để phụ thể. Bởi vì loại người như vậy tâm trí cực kỳ yếu ớt, rất dễ bị chưởng khống.
Giống như mười năm trước, Diệp Diễm từ nhất đại thiên kiêu một đêm rơi xuống thành phế vật, cực kỳ phù hợp khẩu vị của Ma Tâm U Minh. Mà ngoại trừ điểm này, Ma Tâm U Minh cũng cực độ giảo hoạt, bọn chúng có thể phân ra một bộ phận bản thể sống nhờ bên trong nhân thể. Trừ phi lực lượng của người bị sống nhờ đạt tới đỉnh phong, tiến không thể tiến, bọn chúng mới hoàn toàn thôn phệ người này.
Mà muốn cứu ra người bị thôn phệ, biện pháp duy nhất chính là trong vòng một canh giờ sau khi bị nó thôn phệ, đánh tan bản thể của nó. Nếu không, nếu như cưỡng ép cứu ra, rất dễ khiến cho người bị thôn phệ tổn thất một phần thân thể.
Phải biết, trong cơ thể Ma Tâm U Minh tồn tại tới vài triệu tỉ giác hút. Một khi bị nó thôn phệ, mỗi một mạch lạc đều tương liên với giác hút của nó, rất khó triệt để thanh trừ hết.
Sau đó Lâm Hiên búng ngón tay một cái, bắn ra một đạo Tiên Thiên Linh Hỏa, bao phủ con U Minh Triệu Thanh Vân biến thành.
"A ~ "
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra.
Diệp Diễm muốn rách cả mí mắt nhìn về phía Lâm Hiên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi dừng tay!"
Hắn cảm nhận được U Minh trong cơ thể lần đầu tiên trở nên điên cuồng từ trước tới nay. Mà chuyện này rất rõ ràng là bởi vì Lâm Hiên dùng Tiên Thiên Linh Hỏa thiêu đốt bản thể U Minh. Hắn dám khẳng định, nếu như tiếp tục đốt nữa, chắc chắn U Minh trong cơ thể mình sẽ triệt để điên cuồng. Đến lúc đó không phải mình khống chế nó mà là sẽ bị nó triệt để xé nát.
Lâm Hiên lạnh nhạt lên tiếng nói ra: "Trò chơi này đã bắt đầu, vậy ngươi phải chơi tới cùng."
Ngón tay khẽ động.
Hô!
Tiên Thiên Linh Hỏa bỗng nhiên nhất bạo.
Nhiệt độ nóng bỏng hóa thành sóng nhiệt cuồn cuộn, khiến tất cả người ở chỗ này đều mặt lộ vẻ sợ hãi.
"A ~ a ~ a ~ "
Diệp Diễm cảm nhận U Minh trong bụng đã triệt để điên cuồng. Nó điên cuồng cắn xé tạng phủ kinh mạch của Diệp Diễm, lại bành trướng cực nhanh. Loại cảm giác đau đến không muốn sống đó khiến cho Diệp Diễm muốn chết không được muốn sống không xong. Diệp Diễm vì thoát khỏi cảm giác đau nhức này mà điên cuồng dùng tay xé cái bụng mình.
Bành! Một tiếng, một đoàn hắc quang cực kỳ nồng đậm tuôn ra.
Ngao ~
Theo một tiếng gào thét kinh thiên, trong chớp mắt, hắc quang tăng lớn nghìn lần, trực tiếp xé Diệp Diễm thành bột phấn. Sau đó đạo hắc quang này và U Minh của Triệu Thanh Vân biến thành đồng thời bắn về phía vạn dặm không trung, hợp lại với một đạo tia sáng màu đen hỗn hỗn độn độn.
Lâm Hiên tiến lên một bước nói ra: "Ngươi không phải là đối thủ của nó, hơn nữa muốn cứu người, phải dùng đúng biện pháp để đối phó nó mới được."
Bản thể Ma Tâm U Minh cũng có tu vi Đại Thánh Cảnh, lại cực kì giỏi về lợi dụng nhược điểm trong lòng người để lớn mạnh chính mình. Diễn Nguyệt Thánh Chủ bị phẫn nộ làm đầu óc choáng váng, tâm trí bất ổn, bây giờ ra tay chỉ có thể trở thành pháo hôi.
Diễn Nguyệt Thánh Chủ nghe vậy lập tức lộ ra vẻ kính sợ: "Vâng, Đế phu!"
Lấy tu vi của hắn, có thể bị Lâm Hiên khống chế dễ dàng như thế, hắn suy đoán rất có thể Lâm Hiên đã là đại năng Cổ Thần Cảnh. Đối mặt tồn tại bực này, ý nghĩ đầu tiên của hắn là thật tâm phục tùng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]