Chương trước
Chương sau
Bách chiến bất bại, tuyệt đối không phải nói ngoa mà là uy vọng trải qua hơn trăm lần chiến tranh trong đại tích lũy được. Về phần tướng lĩnh chỉ quân đội này, từng người đều là võ đạo kiêu hùng uy chấn một phương.

Trong đó làm cho người ta cảm thấy khủng bố nhất có ba.

Theo thứ tự là Tiên Tần Quốc "Phi Long Chiến Thần" Hoắc Khởi, Đông Ngụy Quốc "Lăng Phong Võ Thần" Ngô Lăng Phong, còn có Thanh Chu Quốc "Thiên Sách đại nguyên soái" Tư Mã Ngạn.

Ba người này lấy chiến tu đạo, là Đế Cảnh võ tướng toàn bộ đại lục ít có, uy chấn một châu.

Cưỡi trên kiêu long vô cùng cao lớn, Hoắc Khởi ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời xa xăm: "Lại đi mười ba vạn dặm nữa thì sẽ đến Táng Long Cốc chứ?”

Bên cạnh hắn, Ngô Lăng Phong cưỡi một thớt huyết hồng lôi mã, gật đầu nói: "Nếu như một mực dọc theo phương hướng trước mắt, lại đi khoảng mười ba vạn dặm nữa là đến Táng Long Cốc."

'Tư Mã Ngạn một thân khô lâu Huyền Thiết trọng giáp, ánh mắt lạnh lùng, lại mang theo vẻ đắc ý: "Không ngờ được là Mộc Bình Quốc nho nhỏ lại xuất hiện mỏ linh thạch lớn thứ tám Thương Long đại lục, ta chỉ có thể nói mỏ linh thạch này chú định vô duyên với bọn họ a!"

Thập quốc Minh quân, mục tiêu lần này chính là mỏ linh thạch trong Táng Long Cốc Mộc Bình Quốc!

Căn cứ mật báo bọn họ vừa mới đạt được. Mỏ linh thạch này chiếm diện tích ít nhất ba vạn dặm, trong đó ẩn chứa số lượng thượng phẩm linh thạch kinh người, chính là một cái siêu cấp bảo khố Linh Thạch thiên nhiên. Nếu có thể lấy được mỏ linh thạch này, đại khái có thể có được tám ngàn vạn viên thượng phẩm linh thạch trở lên.

'Tám ngàn vạn viên thượng phẩm linh thạch là khái niệm gì? Số lượng này có thể duy trì giới võ đạo một nước nào đó ít nhất ba mươi năm. Hơn nữa Linh Thạch bên trong mỏ linh thạch có thể tái sinh. Chỉ cần lợi dụng hợp lý thì Linh Thạch có thể sinh sôi không ngừng.

Có thể nghĩ. Một khi lấy được mỏ linh thạch này, sẽ khiến cho chiến lực một nước tăng lên bao lớn. Lần này thập quốc Minh quân tiến quân thần tốc, trực tiếp tiến về Táng Long Cốc, chính là muốn cướp cái mỏ linh thạch này.

Mà với thực lực kinh khủng của bọn họ, cướp đoạt mỏ linh thạch này dễ như trở bàn tay. Thậm chí, bọn họ hoàn toàn không lo lắng Mộc Bình Quốc và Toàn Châu có thể tạo thành uy hiếp cho mình hay không.

Hoắc Khởi cười ha ha, giơ ngón tay lên chỉ tứ phương, có loại khí thế quân lâm thiên hạ: "Đương nhiên! Thập quốc Minh quân chúng ta xuất mã, muốn cái gì

mà không chiếm được?”

"Các ngươi nhìn xem quân đội, bách tính Toàn Châu này, nhìn thấy chúng ta thì chạy trốn giống như con chuột nhìn thấy mèo, đúng là cực kỳ yếu ớt!"

"Ha ha hai" Ngô Lăng Phong, Tư Mã Ngạn và rất nhiều sĩ binh sau lưng đều cười to. "Vậy bọn ta để người Toàn Châu xem, cái gì mới gọi là quân đội!"

Một đám người trong lúc nói cười, khí vũ hiên ngang, suất lĩnh hơn ba trăm vạn thiết ky chóng xuất phát đi sâu vào Toàn Châu.

Hoàng cung Mộc Bình Quốc.

Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh dẫn theo mấy người Tuyền Châu đi theo đám người Viên Sơn Hà tới nơi này.

Nhìn thấy đường đường hoàng cung một nước mà ngay cả hộ vệ đều không có.

Viên Sơn Hà cảm thấy cực kỳ mất mặt với Lâm Hiên, cực kỳ tức giận bước. nhanh đến trước đại điện, muốn tìm người hỏi xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Vừa đi vài bước, nơi xa có một tên hộ vệ vội vàng từ cung điện khác chạy tới.

"Bệ hạ không xong, xảy ra chuyện lớn!"

Viên Sơn Hà vẻ mặt hơi đổi: "Xảy ra chuyện gì?"

Hộ vệ nói: 'Bệ hạ, Linh Quy ngài nuôi dưỡng ở Tĩnh Tâm Điện đột nhiên bạo. tăng nghìn lần, tính tình đại loạn, xông ra cung điện đả thương người khắp nơi."

"Toàn bộ hoàng cung cấm vệ chúng ta đều xuất động nhưng vẫn không làm gì được nó!"

"Đáng sợ nhất là Linh Quy này càng lúc càng lớn, hoàn toàn không khống chế nổi!"

Viên Sơn Hà sau khi nghe xong lông mày nhíu chặt, lộ ra vẻ lo lắng thật sâu: "Vậy mà xảy ra chuyện như thế!"

Mười một năm trước, hắn thả câu bên hồ trong Hoàng gia lâm viên, ngẫu nhiên gặp một con Huyền Quy nhỏ từ trong nước bò ra tới. Căn cứ cổ tịch ghi chép, Huyền Quy chính là một loại Linh thú. Đầu chim mà răng voi, có thể nôn chân khí, chân khí hóa thần thủy, thần thủy có thể nuôi thận.

Bởi vậy Viên Sơn Hà đem con Huyền Quy nhỏ đó về nuôi dưỡng trong Tĩnh 'Tâm Điện, cả ngày làm bạn.

Nhưng mà dù sao Huyền Quy cũng là Linh thú. Vì phòng ngừa nó chạy trốn hoặc là xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Viên Sơn Hà mời Luyện Khí Sư nổi danh nhất Toàn Châu chế tạo một cái pháp bảo Huyền Giáp ngọc vạc, làm chỗ ở cho Huyền Quy.

Hắn vốn cho rằng Huyền Quy ở trong Huyền Giáp ngọc vạc sẽ rất thoải mái dễ chịu, sẽ không phá vạc mà ra, sẽ không tính tình đại loạn đả thương người khắp.

nơi, nào biết được vậy mà xảy ra chuyện như vậy.

Hộ vệ vội nói: "Thống lĩnh đại nhân đã phái người nói việc này cho Tào đại sư, nói hắn mau chóng luyện chế một cái pháp khí có thể vây khốn Linh Quy."


Lúc này Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh đều đi tới bên cạnh Viên Sơn Hà, Viên Sơn Hà vội nói: "Đế phu tại thượng, tại hạ nuôi một con Linh Quy, đang làm loạn, không người nào có thể khống chế”

"Xin Đế phu ra tay giúp đỡ chế phục Linh Quy, tại hạ vô cùng cảm kích!"

Lâm Hiên nghe được mười dặm phía trước truyền đến tiếng ồn ào, gật đầu: "Được."

Viên Sơn Hà vui mừng, vội vươn tay: "Đế phu, mời!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.