Dù sao Nữ Đế chỉ uy có một không hai thiên hạ, không phải Phùng Lăng Phi nàng có thể tuỳ tiện xúc phạm.
Đông Hoàng Tử U hỏi: "Tu vi ngươi đã là Đế Cảnh, còn có thương pháp Thánh Cảnh, vũ lực đã qua ải, không biết binh pháp ngươi như thế nào?“
Phùng Lăng Phỉ ưỡn ngực cười nói: "Xin bệ hạ yên tâm, từ nhỏ tại hạ đã có chí hướng rong ruổi sa trường, cho nên đã thuộc làu « Quỷ Cốc Binh Pháp » « Binh Pháp Tam Thập Thất Kế»!"
"Ừm, vậy xem ra ngươi chỉ thiếu một thứ.” Đông. Hoàng Tử U khế vuốt cằm.
"Cái gì? "Phùng Lãng Phi vội hỏi.
Đông Hoàng Tử U thản nhiên nói: "Lòng kính sợ."
Hả?
Phùng Lăng Phỉ sau khi nghe xong không khỏi sững sở, cũng cảm thấy thân thể có chút phát lạnh, cảm giác sợ hãi bỗng nhiên tuôn ra trong lòng.
Lúc này, Đông Hoàng Tử U vung ngọc thủ lên.
Xa xa trên đất cách đó trăm trượng, một gốc cỏ xanh đột ngột mọc lên từ mặt đất, giống như thiểm điện đâm về phía Phùng Lăng Phi
"Cái này. . "
Cảm nhận được cỏ xanh khí thế hung mãnh, thân thể Phùng Lăng Phí khẽ run lên.
Vội vàng toàn lực vận chuyển chân nguyên, điều khiển Thất Huyền Long Thương trong tay điên cuồng xoay tròn, hình thành một đạo hộ thuẫn hình tròn ở trước mặt mình.
Phốc phốc!
Nhưng mà hộ thuẫn của nàng hoàn toàn không cản được cây cỏ Đông Hoàng Tử U bắn ra.
Trong nháy mắt.
Có xanh xuyên thấu hộ thuẫn, đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681215/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.