Đoàn Chính Diệu nghe vậy trong lòng vui mừng, cảm thấy hẳn là Đế phu đồng ý giúp mình.
Ngẫm lại cũng thế.
Đế phu thân phận cỡ nào, sao có thể ngồi ghế mà Nam Cung Thần Đồng vừa ngồi?
Mà mắt thấy Lâm Hiên ngồi ở chính giữa đại
sảnh, Nam Cung Thần Đồng và Hoắc Hồng Kỳ đều ngồi ở sau.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều âm thầm tán thưởng, Bắc Huyền Thiên Đế phụ, khí tràng mạnh không hợp thói thường!
Nhìn thấy Đoàn Chính Diệu thối lui đến bên cạnh mình, Đoàn Nghi Mỹ vội vàng nói:
"Cha, Hoắc Hồng Kỳ hắn vì ở rể Nam Cung gia tộc, hôm nay đến đưa thư bỏ vợ cho ta."
Đoàn Chính Diệu gật gật đầu: "Ừm, cha đã biết”
"Việc nhỏ này tạm thời không đề cập tới, chờ Đế phu xử lý xong chuyện rồi nói sau”
Đoàn Nghi Mỹ nghe xong giật mình, hóa ra hôm nay Đế phu đến đây cũng có chuyện muốn làm.
Hoàn toàn chính xác, so với chuyện của hắn, chuyện mình bị bỏ không có ý nghĩa mấy.
Thế là Đoàn Nghỉ Mỹ thôi thút thít, sợ bị mất lễ nghỉ trước mặt Lâm Hiên, ngoan ngoãn đứng qua một bên.
Nam Cung Thần Đồng nghe hết cuộc nói chuyện của đôi cha con này, hẳn không khỏi nhìn Lâm Hiên một chút.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu không phải vì Đoàn gia mà đến, đó chính là vì chúng ta mà tới”
"Rốt cuộc hẳn muốn làm gì?
Nghĩ đến đây, Nam Cung Thần Đồng đứng dậy, có chút hành lễ: "Không biết Đế phu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681189/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.