"Sư huynh, ngọc giản truyền công của sư phụ tuy là một công pháp thần thông đỉnh cao, nhưng lại chú trọng đến việc tu luyện văn chương hơn.”
"Tài năng của ngươi chủ yếu ở phương diện kiếm thuật. Cho dù ta đưa cho ngươi ngọc giản cũng vô dụng, huống chỉ là ngọc giản này, ngay cả ta cũng còn chưa hiểu rõ nó!"
"Vậy thì sao?"
Hàn Tĩnh tỏ ra khinh thường: “Thứ ta thiếu bây giờ là tu vi văn đạo, nếu là ta có thể tăng tu vi văn đạo lên, văn kiếm kết hợp, như vậy có thể một bước lên trời, tiến vào Thái Cổ Thần Sơn ẩn thế gia tộc!”
Thái Cổ Thần Sơn ẩn thế gia tộc?
Nghe nói như vậy, Lý Hà Khách cùng tạ Văn Đình và các chính phó chưởng viện đều chấn động.
Lý Hà Khách nói: "Sư huynh, sao ngươi lại có quan hệ với Thái Cổ Thần Sơn?”
Hàn Tĩnh hơi lộ ra một tỉa kiêu ngạo: “Nói thật với ngươi, ta hiện tại là hộ viện của Hoắc gia Vân Châu, mà Hoắc gia lại dựa lưng vào Thái Cổ Thần Sơn Nam Cung gia tộc”
“Nếu ta có thể được người của Nam Cung gia tộc nhìn trúng, vậy có thể một bước lên trời, từ nay về sau hiển hách với Thương Long Đại Lục!”
“Thì ra là như thế!”
Trong ánh mắt Lý Hà Khách tràn ngập kiêng kỵ.
Vân Châu chính là một trong mười khu vực đỉnh cấp của Trung Thổ Thăn Châu.
Mà Hoả gia, lại là một trong tứ đại gia tộc đỉnh cấp Vân Châu.
Về phần Thái Cổ Thần Sơn Nam Cung gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681175/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.