Lấy tu vi Thần Phách đỉnh phong của Viên Thuật, nếu một cước này đá xuống, sợ là sau khi về nhà ít nhất Tô Dương phải nằm mười ngày nửa tháng mới được.
Viên Thuật đánh giá Đông Hoàng Tử U một cái, cảm thấy khí chất của nàng võ song, không giống phàm nhân, hơi cung kính nói:
"Có lẽ tiên tử không biết, vừa rồi ta nghe được có người nói, Huyền Băng Ngọc Liễn của Nữ Đế bệ hạ xuất hiện ở ngoại vi hoàng đô."
"Nếu đế cho Nữ Đế nhìn thấy đường cái hoàng thành nước ta hỗn loạn như thế, tại hạ sợ là rất khó giải thích với quốc quân bản quốc!”
Đông Hoàng Tử U nghe xong không nói gì cười.
Viên Thuật này ngược lại rất trung thành tận tâm, chỉ là đáng tiếc làm người quá mức ngu dốt, nhìn qua có chút dũng mãnh vô não.
"Ngươi kẻ ngu này!"
Đúng lúc này, một chiếc xe ngựa hoàng gia xa hoa dừng lại bên đường.
Quốc quân Ứng Trạch Quốc Trần Vũ Minh vội vàng xuống xe ngựa, vẻ mặt sợ hãi chạy về phía Đông Hoàng Tử U.
"Bệ hạ, ngài đây là..." Viên Thuật vẻ mặt giật mình nhìn Trần Vũ Minh.
“Trần Vũ Minh hung tợn trừng Mắt Viên Thuật một cái, tên mãng phu này, ngay cả người đứng trước mặt mình là ai cũng không biết!
May mà hắn nghe được tin tức Huyền Băng Ngọc Liễn xuất hiện, kịp thời xuất cung đi về phía Huyền Băng Ngọc Liễn nghênh đón Đông Hoàng Tử U.
Nếu không nếu đường đột đến Nữ Đế và đế phu, vậy tội lỗi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681166/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.