Nhìn thấy Lâm Hiên miễn xá Giang Vũ Tình, con ngươi Chu Sương đảo một vòng, cũng lập tức quỳ xuống đất.
"Đế phu tại thượng, tiểu nữ là bởi vì không quen nhìn Triệu Ngọc Hổ ngu ngốc vô năng, bởi vậy mới ra tay giết hắn!"
“Tiểu nữ chỉ là nhất thời hồ đồ, xin đế phu bỏ qua cho tiểu nữ!"
Tia thần niệm kinh khủng kia của Lâm Hiên, chí cương chí dương, đối với quỷ tu mà nói chính là kđen tỉnh trời sinh.
Tuy Lâm Hiên không động thủ, nhưng ở dưới sự bao phủ thần niệm của hắn, Chu Sương cũng như giẫm trên băng mỏng.
Cho nên nàng rất rõ ràng, chỉ cần mình dám có một tia bất kính, trong nháy mắt sẽ bị Lâm Hiên phá hủy ba hồn bảy phách, chết không có chỗ chôn!
Mà nhìn thấy Chu Sương kia điềm đạm đáng yêu, sắc mặt yêu vũ mị thần.
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn Giang Vũ Tình một chút, sau đó nói: "Ngươi và nàng khác nhau."
Hắn há có thể nhìn không ra, Chu Sương là đang giả vờ đáng thương,
Muốn tranh thủ sự đồng tình của mình, sau đó bỏ qua cho nàng giống như thả Giang Vũ Tình?
"....." Chu Sương bị dọa cho thân thể khẽ run lên.
Lời này của Lâm Hiên ngụ ý là hẳn có thể đặc xá cho Giang Vũ Tình, mà sẽ không đặc xá Chu Sương.
Trịnh Xích Hà ở một bên không khỏi cười lạnh một tiếng.
Chỉ là quỷ tu, cũng dám ở trước mặt đế phu dùng dung nhan lả lơi đưa tình.
Ngươi chẳng lẽ không nghĩ tới, đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681110/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.