Nghĩ đến bộ dáng thi thể Giang Vũ Tình tách rời kia, hẳn bị dọa cho toàn thân lạnh lẽo.
Hô ~
Lúc này một làn âm phong cực hàn thổi lên, làm cho tất cả mọi người đều cả người nổi da gà.
Trịnh Xích Hà cau mày nói: "Âm khí nặng như vậy, xem ra là một lệ quỷ cực hung
Hắn vội vàng đưa tay lấy ra Ngũ Lôi trấn quỷ phù, hất về hướng quan tài.
Răng rắc răng rắc ~
Nhưng mà phủ lục này còn chưa tới gần quan tài, đã bị băng đông lại
"A cái này!" Trịnh Xích Hà quá sợ hãi
Ngũ Lôi trấn quỷ phù này của hắn chính là Linh khí cấp bảo vật, có thể trong nháy mắt trấn trụ bất kỳ một quỷ vật Thần Phách cảnh trở xuống.
Nhưng bây giờ lại bị âm khí làm cho đông cứng.
Điều này nói rõ Giang Vũ Tình trong quan tài có thực lực đã vượt xa khỏi Thần Phách cảnh.
Oanh!!!
Một đạo huyết quang xé nát vách quan tài, đánh bay toàn bộ bảy cái trấn thi đinh phía trên.
Vô biên Huyết Sát oán khí giống như là thuỷ triều từ bên trong quan tài chảy ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ mộ phần.
“Con của ta... Ta muốn con của ta... . Ô ô ô... "
“Triệu Ngọc Hổ, ngươi thật là ác độc, sao ngươi có thể ra tay được với thân sinh cốt nhục của mình?"
"Ta thật hận! Ta thật hận!"
Giọng nói u oán của Giang Vũ Tình phẳng phất như từ Địa Phủ truyền ra, nhiếp nhân tâm phách.
Tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-ta-day-khong-muon-bi-ep-cuoi/3681107/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.