Chương trước
Chương sau
Trên mặt mọi người, giờ phút này đều treo một tia mừng rỡ sống sót sau tai nạn

Hô!!!

Bỗng nhiên, một ánh lửa kinh thiên từ trên trời rơi xuống, trong nháy mắt bao phủ lại tất cả mọi người

Nhìn thấy Hỗn Nguyên hỏa long to lớn vô cùng bay múa xoay quanh đỉnh đầu, nội tâm đám người Lý Huyền Hải bỗng nhiên trầm xuống.

“Cái này nhất định là trận pháp Bắc Huyền Thiên đế phu bày ra!"

“Trời ạ, gia trì hỏa diễm trận ở trong nước biển, loại thủ pháp này quá yêu nghiệt!”

“Tộc ta... Nguy rồi!"

Giờ khắc này, Lý Huyền Hải và tất cả người Dạ Xoa tộc đều hiểu rõ ý đồ của Lâm Hiên.

Đó chính là ở trong biển tiêu diệt Dạ Xoa tộc!

Mà nghĩ tới đây, tất cả mọi người cảm giác được tuyệt vọng cùng bất lực thật sâu

Trong lòng than thở không thôi, bất hạnh lớn nhất đời này, chính là gặp được yêu nghiệt mạnh mẽ như Lâm Hiên.

Oành oành oành!

Không đợi đám người Dạ Xoa tộc lấy lại tinh thần, Hỗn Nguyên hỏa long đã phun ra vô số hỏa diễm cầu nổ tung ở trong trận.

Ngọn lửa kinh khủng mà nóng bỏng kia, lập tức biến bên trong trận pháp thành một biển lửa.

Dù là Lý Huyền Hải và Dạ Xoa tộc dùng hết toàn lực chống cự, cũng rất nhanh lâm vào bên trong biển lửa thôn phệ.

Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang bên tai không dứt, Dạ Xoa tộc đều hóa thành tro!

Trên bờ cát.

Bọn người Mãn Cảnh Huy nhìn chăm chú mặt biển một lát, phát hiện sóng biển bình tĩnh, không gợn sóng.

Đã biết Dạ Xoa tộc, tuyệt đối là toàn quân bị bên trong Hỗn Nguyên Liệt Diễm Trận.

Đám người không khỏi đưa ánh mắt nhìn về hướng Lâm Hiên.

Chỉ cảm thấy công tử đẹp đẽ đứng ở trước mặt mình, chính là chiến thần tuyệt thế hóa thân, toàn thân tràn đầy uy nghiêm không ai bì nổi!

Lâm Hiên lúc này đã đi tới trước thi thể Dạ Xoa lão tổ.

Ngón tay khẽ động, lấy nạp giới của hẳn ra, rồi từ đó tìm ra Huyền Băng Thiên Tiên Tử.

“Lại thêm hai đóa, chí ít có thể luyện thêm hai viên Thiên Cức Ly Phệ Đan."

Lâm Hiên lộ ra mỉm cười.

“Hóa ra Đế phu đang thu thập Huyền Băng Thiên Tiên Tử!

Lúc này Mãn Cảnh Huy một mặt mừng rỡ đi lên trước, “Khởi bẩm đế phu, trong hoàng cung chúng ta cũng có ba đóa Huyền Băng Thiên Tiên Tử quý giá, vẫn luôn không dùng tới.

“Tại hạ muốn hiến bọn chúng cho đế phu, mời đế phu nể mặt nhận lấy!”

Sau đó hẳn nói cho Lâm Hiên, năm nay khi Huyền Băng Thiên Tiên Tử trên núi vừa nở rộ, phụ hoàng hắn đã sai người đi tìm được ba đóa.

Lúc đầu cha hẳn muốn dùng ba đóa hoa này luyện chế Trường Sinh Đan để dùng. 

Nhưng về sau luyện đan thuật sĩ tìm được dược liệu khác càng dễ luyện chế hơn, đành bỏ qua bọn chúng, vẫn luôn không dùng tới.

Nghe được Mãn Cảnh Huy nói như vậy.

Lâm Hiên cảm thấy đồ tốt chuẩn bị cho các con, đương nhiên là càng nhiều càng tốt, đồng ý nhận lấy ba đóa Huyền Băng Thiên Tiên Tử này.

“Đế phụ, vậy mời đi theo tại hạ đến hoàng cung bổn quốc đi!"

Thấy Lâm Hiên đồng ý, Mãn Cảnh Huy cực kỳ vui mừng, vội vàng dẫn đường phía trước.

Sau đó Lâm Hiên dẫn theo các con gái, cùng bọn hắn đi tới hoàng cung Bắc Băng Quốc.

...

Động Nguyên Thiên.

Lăng Phong Thánh Địa.

Chiếm một diện tích tám triệu dặm, dãy núi liên miên, địa hình kỳ quái hiểm trở.

Một khi có gió thối lên, nhất định có thể kéo theo toàn bộ không khí thánh địa điên cuồng lưu động.

Như thiên quân vạn mã gào thét, khí thế phi phàm.

Vì vậy thánh địa, lấy “Lăng Phong” làm tên.

Mấy trăm vạn năm qua ở Động Nguyên Thiên có thanh danh hiển hách, võ đạo hưng thịnh, đứng hàng một trong mười đại thánh địa.

Lúc này.

Trong đại điện ở chủ phong Lăng Phong.

Lăng Phong Thánh chủ Doãn Chí Hùng ngồi ngay ngắn trên bảo tọa sắc mặt rét lạnh, bên trong đôi mắt hiển thị rõ sát ý.

Hân vừa mới thu được một tin tức, đó chính là đồ nhĩ bảo bối Tân Phong của hắn, bị Đại thống lĩnh Bắc Huyền Thiên chém đầu.

Lương Sơn Trại, cũng trúng mai phục của đại quân Huyền Băng, đều bị hủy diệt.

“Hừ, Huyền Băng Nữ Đế này thực sự quá mức khoa trương, vậy mà lại diệt đồ nhỉ của ta và Lương Sơn Trại!”

Doãn Chí Hùng im lặng hồi lâu, sắc mặt vốn tiên phong đạo cốt, trở nên vô cùng dữ tợn và hung ác.

“Đồ nhi Tiểu Vũ của ta xuống núi hơn ba mươi năm, vẫn chưa từng quên tận hiếu với ta!” 

“Coi như sau khi Lương Sơn Trại của hẳn lớn mạnh, hẳn cũng chưa từng có nửa phần bất kính đối với ta, lại càng thêm kính trọng ta hơn so với trước kia!"

“Hiện tại hắn cứ như vậy mà chết rồi, thù này há có thể không báo!”

Một đạo uy áp kinh khủng quanh quẩn ở trong đại điện, khiến chỉ tám đại trưởng lão ở đây câm như hến.

Đại trưởng lão Chung Nguyên lên tiến lên nói:

“Thánh Chủ, Huyền Băng Nữ Đế phái người tiến vào Động Nguyên Thiên chúng ta giết người, đây chính là công nhiên khiêu khích uy tín Đại Đế”

“Ta cảm thấy, chúng ta vẫn là nhanh chóng báo lại tin tức này cho Đại Đế, mời hẳn ra tay!”

Còn lại bảy đại trưởng lão nghe vậy đều im lặng gật đầu.

Động Nguyên Đại Đế Vô Kình Thương chính là cường giả uy danh xa gần toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực.

Mà một tháng trước đó.

Thượng tầng võ đạo Động Nguyên Thiên càng là đồn đãi.

Chờ tám đại trưởng lão nhất trí cảm thấy, coi như Đông Hoàng Tử U lại yêu nghiệt như thế nào, cũng không phải đối thủ của Vô Kinh Thương.

Chớ nói chỉ là, Bắc Huyền Thiên có thực lực kém xa tít tắp Động Nguyên Thiên

Nếu như Động Nguyên Đại Đế ra tay, nhất định có thể báo thù thay Lăng Phong Thánh chủ, giải mối hận trong lòng! 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.